“Anh đã vất vả đến đây một chuyến, trong nhà cũng chẳng có thứ gì tốt. Anh đừng chê nhé.”
Cao Phúc Sinh lập tức nói: “Em đừng khách khí, quan hệ anh em chúng ta rất tốt. Thôi đừng nói những cái này nữa, cứ để lại cho bọn nhỏ.”
“Không sao, xem như Thanh Miêu Nhi hiếu thuận cho người bác của con bé, anh cầm lấy, nếu không trong lòng em khó chịu lắm.” Lỡ như không dốc sức vì chuyện Thanh Miêu Nhi thì sao?
“Tú Lan…” Cao Phúc Sinh nhận đồ, cực kỳ cảm động: “Em yên tâm, chuyện của Thanh Miêu Nhi anh sẽ nhớ kỹ, đảm bảo tìm cho Thanh Miêu Nhi gia đình tốt nhất.”
Cao Tú Lan vô cùng hài lòng, bắt người là phải bắt người tay ngắn. Thanh Miêu Nhi suy nghĩ rất thấu đáo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây