“Không biết cậu ba có đồng ý không nữa?” Chị cả Cố lại hỏi.
“Có người cho nó ăn, nó còn có thể không đồng ý sao? Không phải lúc trước nghe nói trong bộ đội có ăn nó mới đi à?”
Trong nhà ăn ở binh đoàn biên cương, Cố Trường An cắn một miếng bánh nướng. Cắn một lúc lâu cũng cảm thấy không cắn được, anh dứt khoát ngâm bánh vào trong nước ăn, nhìn bánh nướng dần dần mềm hơn, anh cảm thấy mình quá thông minh, cầm lên cắn một miếng, cuối cùng cũng cắn được.
Nhưng mà ăn một lúc, đôi mắt anh lại bắt đầu đỏ lên.
Trước kia, anh đâu để ý đến mấy món này chứ, gạo cơm, mì sợi trong nhà anh đều được ăn, một bữa có thể ăn hai bát, còn được uống một ly sữa mạch nha. Nhớ lại những ngày tháng trước kia, rồi nhìn hiện tại, anh lập tức cảm thấy chua xót.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây