Ninh Thải từ trong phòng ra ngoài, trực tiếp đi lên trên lầu, giống như trên lầu có phòng riêng của nàng.
Tô Bằng giống như một u linh ở sau lưng, một đường đi theo Ninh Thải nhẹ nhàng đi lên, cuối cùng theo nàng tiến vào trong phòng.
Gian phòng kia nhưng thật ra rất rộng rãi, làm phòng riêng mà nói có đến gần tám mươi thước vuông, coi như không tệ, là một gian phòng ngủ, bài trí trong phòng không tính là phức tạp, một cái giường một bàn trang điểm, một cái bàn hai cái ghế, còn có một mặt gương đồng lớn cùng với một tủ quần áo, còn lại đều không có gì cả.
Ninh Thải đi đến trước bàn trang điểm, ngồi ở chỗ kia trong tay vuốt vuốt hạt châu màu đen huyền, cau mày, nói.
“Ngươi thật sự có thể nhìn thấy tình hình bên này của ta sao? Nếu có thể thì mở miệng nói chuyện với ta đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây