Vân Diệp ở bên cạnh Tô Bằng nhìn Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi làm như thế, lại truyền âm đến trong tai Tô Bằng, nói.
“Lời thề huyết mạch này, là lời thề rất thần thánh ở Tây Vực, nếu lập lời thề, như vậy toàn gia tộc người có huyết mạch này sẽ bị nguyền rủa, còn bị người khinh thường… Cô bé này tự uống huyết tửu, chứ không để ngươi uống huyết rượu, chính là đại biểu bản thân nguyện ý một mình chịu ước thúc của lời thề, xem như rất có thành ý.”
Tô Bằng nghe xong, ánh mắt nhìn về phía Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi đưa tay lên túi rượu này, trên cổ tay trái của nàng còn chảy huyết châu, nhưng Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi như chưa phát giác ra, vẻ mặt thành khẩn đem túi rượu đưa cho Tô Bằng.
Trong lòng Tô Bằng cũng có chút cảm khái, nếu Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi dùng tình thế việc này bức bách mình ra tay, mình sợ là để ý cũng sẽ không để ý nàng, nhưng mà lúc này, nàng không những dùng tình để động, hơn nữa còn dùng lợi hứa hẹn, trong ngoài đều có, mình sợ là quả thật vẫn ra tay một lần.
Thành Quy Tư Kiền này một năm lời không ít, sợ là mấy vạn lượng hoàng kim, cho dù một nửa cũng đã rất hậu hĩnh, mà cho dù không nói đến cái này, nhận được viện trợ quân lực của thành Quy Tư Kiền, cũng khiến Tô Bằng rất coi trọng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây