Tô Bằng xách Dương Hi, nhanh chóng đi tới phía trước tế đàn kia, quẳng Dương Hi sang bên cạnh tế đàn.
Không cần lên tiếng, Dương Hi cũng biết Tô Bằng là có ý gì, hai tay của nàng không ngừng đặt trên những ký hiệu kia, không bao lâu, giống như là nhập vào một chuỗi mật mã, tảng đá to lớn lơ lửng kia chậm rãi rơi xuống, dán vào bên trong tế đàn kia. Không còn sức mạnh níu giữ, vách đá kia nặng nề rơi “ầm” xuống bên dưới.
Những bọ cánh cứng màu đen kia, lúc này đại khái chỉ chạy đến vị trí trung tâm bên dưới vách núi lơ lửng, một bộ phận lớn bị vách đá chặn đứng lại, trực tiếp đập dẹp thành bánh bọ cánh cứng, vĩnh viễn ở lại bên dưới.
“Đừng nên chủ quan! Loại côn trùng màu đen này, không biết có bao nhiêu con, nói không chừng lại từ chỗ nào đó chui ra, huống chi còn có những ánh sáng kỳ quái kia, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này đi!”
Vân Diệp vẫn còn giữ vững tỉnh táo, nói với Tô Bằng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây