Thấy Tô Bằng bày ra tư thế này, ánh mắt A Bố Lực cũng hơi có vẻ ngưng trọng, hắn mặc dù đối với võ công bản thân thập phần có lòng tin, nhưng lúc lâm chiến, lại không coi nhẹ đối thủ, về chiến lược có chút coi thường đối thủ, nhưng về chiến thuật lại coi trọng ý tứ kẻ địch.
Tô Bằng chém chết hơn trăm mã phỉ, mặc dù chỉ là đồn đãi, A Bố Lực cho rằng có thực lực khá lớn, hắn tự hỏi, nếu mã phỉ không có vũ khí đường xa, hắn cũng có thể chém chết hơn một trăm mã phỉ, nhưng không cách nào chỉ dùng thời gian ngắn ngủi như vậy, mà hắn cho rằng bản thân là người xuất sắc thanh niên đương thời, dùng suy đoán này, Tô Bằng quyết không làm được, hoặc là làm được nhưng không nhẹ nhõm như thế.
Nhưng không có lửa thì sao có khói, chưa hẳn không có nguyên do. Đã có lời đồn đãi này, A Bố Lực vẫn rất coi trọng, ít nhất khi Tô Bằng là đối thủ đồng cấp với mình.
Nhưng dù vậy, A Bố Lực vẫn có lòng tin, trong trăm chiêu, chém chết Tô Bằng.
Lúc này, thấy Tô Bằng làm ra tư thái rút kiếm, trong lòng A Bố Lực khinh thường, hắn vốn trọng đao khinh kiếm, cảm thấy binh khí như vậy không sánh được với đao, chỉ có võ lâm Trung Nguyên mới thích sử dụng cái này, bản thân tất nhiên có thể phá giải.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây