“Có những người nhìn thì đẹp đấy nhưng thật ra nào thì phẳng lỳ.”
Phó Khang hừ lạnh một tiếng, hắn vẫn đang đố kỵ việc Quý – Minh hớt tay trên của mình, nói:
“Không phải đã rõ ràng rồi sao? Trại chủ bảo chúng ta đến quận Giang Ninh ngay trong đêm chính là bảo chúng ta ngày mai phải đưa Hắc Thuỷ Quân tới. Đi đường xa sao đạt được mục đích đó?”
“O? Ngươi không những đẹp trai mà thính lực cũng hơn người. Hình như ta không nghe thấy trại chủ yêu cầu khi nào thì phải hoàn thành nhiệm vụ. Còn nữa, ngươi đã cảm thấy thế, vậy ngươi đã nghĩ cách làm thế nào để thông qua trạm gác của cường đạo Thanh Long Sơn trên đường chưa?
Quý Minh hỏi ngược lại. Phó Khang nghe thế hừ một tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây