Hắn khẽ nhìn Vân Đạo Tử, lại nhìn Thời Trì Tổ Sư, lòng thầm nghĩ.
“Thời Trì Tổ Sư và Sư Tôn thân thiết đến như vậy sao? Lạ không phải mà bạn tốt lâu năm cũng không phải?”
Có suy nghĩ này, Tô Bằng càng nhìn càng giống.
Nhưng hắn cũng chẳng nói gì, chỉ đứng một bên quan sát.
“Cũng không thể nói rõ là tốt hay xấu. Chỉ có điều bốn mươi năm trước ta không có cách nào để phá giải Kiếm Tâm Thông Minh của người, cùng người lập ước định. Trong lúc cả hai chúng ta không có cách nào chiến thắng được đối phương, thì người không được phép rời khỏi động Quang Âm, ta cũng không được phép rời khỏi Tử Hà Môn… Bốn mươi năm rồi, người cuối cùng cảm thấy bản thân đã có thể đánh thắng ta rồi sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây