Một tràng tiếng vó ngựa gấp gáp, hơn năm trăm đệ tử Anh Hùng môn cưỡi ngựa xông thẳng vào Tứ Hải minh. Ái Niếp Niếp đi đầu cưỡi ngựa hô lớn: “Mẹ kiếp tên Trà Booi nhà ngươi, dám gài bẫy chúng ta, chẳng lẽ không sợ thiên hạ phẫn nộ chăng?”
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Pháo Thiên Minh hỏi.
“Ài!” Nhất Kiếm Đoạt Tâm thở dài nói: “Vu Sơn phái đại sư huynh Thải Vân Phi, ngươi có biết không?”
“Biết quá rõ. Ta thậm chí còn biết rõ số nốt ruồi trên người cô ả.”
“Chử Trà chỉ thích đùa giỡn, ả nói với Trà Bôi là mình có thể lấy được võ công tuyệt học trên Hiệp Khách đảo. Ả nói sẽ đưa cho Trà Bôi, với điều kiện là phải ngăn cản những người khác lên đảo bằng mọi cách. Thế là bày mưu như sau, trước tiên giữ lại ta, dùng tiền đền bù. Tất nhiên ta đồng ý. Lại nghe nói Tử Phi Tử đã mắc bẫy, không thể thoát thân. Sau đó Phượng Hoàng, Ái Niếp Niếp, Vô Pháp Vô Thiên cũng không thể đi được. Hiện giờ Một Giới đại sư chắc hẳn đang bị hàng ngàn người vây chặt tại một trấn nhỏ nào đó không thể thoát ra. Người ta không có khinh công tuyệt luân như ngươi, chắc khó mà thoát được. Chỉ còn Hát Bất Túy và Vô Song Ngư, hắn ta không biết phải làm sao, nên vừa rồi tìm mọi người bàn bạc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây