Pháo Thiên Minh chỉ đành bứt ra, Cửu Ma Trí cuốn cà sa theo sau. Pháo Thiên Minh quay người vung kiếm đánh trả nhưng bị một chiêu cà sa phá giải, lập tức từ bỏ hy vọng, phi thân lên mái hiên, xoay vòng vòng với Cửu Ma Trí. Cửu Ma Trí đuổi theo một lúc, bay xuống giơ tay lên, một luồng kình lực chém thẳng xuống. Pháo Thiên Minh né tránh, xà nhà to bằng cánh tay chỗ hắn vừa đứng bị chém đứt lìa. Cửu Ma Trí định tấn công tiếp thì một luồng kiếm khí sắc bén bay tới khiến Cửu Ma Trí giật mình phải giơ tay chặn lại, thân hình lùi lại vài bước.
“Sao Minh Vương lại so đo với tiểu bối như vậy?” Khô Vinh đại sư thu hồi hai ngón tay cái.
Pháo Thiên Minh cười hí hửng nhảy xuống nói: “Lão Cưu, ngươi làm thế mất thể diện lắm đấy.” Rồi quay trở lại chỗ ngồi của mình.
Cửu Ma Trí chắp hai tay cười nhẹ: “Đại sư chịu thể hiện tuyệt kỹ thần kiếm, thật khiến tiểu tăng mở mang tầm mắt. Vậy chúng ta thử trận thứ hai đi.” Cửu Ma Trí ngồi giữa, đốt mười nén nhang tỏa khói xanh, mười luồng khói xanh thẳng tắp bay lên. Hai tay Cửu Ma Trí như ôm quả cầu, vận nội lực, mười luồng khói xanh dần uốn cong, chia ra đánh mười người.
Sáu luồng khói bay đến sáu vị hòa thượng cách đó ba trượng rồi dừng lại, bốn luồng khói còn lại áp sát bốn người chơi. Pháo Thiên Minh định rút kiếm, Khô Vinh đại sư bảo: “Bốn ngươi có thể dồn nội lực vào lòng bàn tay, xuất chưởng đánh ra. Khói tan là thua.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây