Đoàn Dự gật đầu, vận khinh công chạy đi, Vân Trung Hạc bị Pháo Thiên Minh cản trở, Đoạn lão đại lập tức đuổi thẳng theo. Pháo Thiên Minh giậm chân: “Chạy thật à, ta nói đùa thôi mà, sao không chờ ta chạy trước?”
Pháo Thiên Minh bị ba người vây quanh, Diệp Nhị Nương dịu dàng nói: “Con ngoan...” Chưa dứt lời đã xoay mình áp sát, Pháo Thiên Minh vội vẽ vẽ vài vòng tròn phòng thủ. Nhạc Lão Tam rút kéo ra, Pháo Thiên Minh dùng kiếm đỡ được. Nhưng còn Vân Trung Hạc thì thật không thể phân thân, bị hắn trở tay đánh lên cột sống, người lao thẳng về phía cái kéo...
Bỗng nghe tiếng “Như Lai Thần Chưởng”, Xa đã lao tới, ba người kinh hãi lùi lại một bước, tạo cơ hội cho Pháo Thiên Minh thở lấy hơi. Xa tới nơi, Mã cũng không xa, tuy khinh công của Mã cao nhưng nội lực vẫn là điểm yếu của hắn ta. Pháo Thiên Minh uống một gói thuốc trị thương rồi hỏi: “Sao giờ mới đến?”
Mã trừng mắt với Xa một cái nói: “Lạc đường.”
Pháo Thiên Minh mắng: “Ngươi bảo cô nàng này dẫn đường?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây