Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Cửa thành Thương Châu đột nhiên mở ra, ba mươi chiếc xe bò, hai mươi chở rơm rạ, mười chở phân dê, nước tiểu, ớt và các vật phẩm được mang ra. Sau khi đi đến cách Thương Châu trấn ba dặm, Đường Đường chọn nơi có gió, châm lửa đốt cỏ khô. Sau đó, cô cho người bỏ ớt cay vào trong, lập tức khói đặc cuồn cuộn bay lên. Đợt vật tư thứ hai đến, Đường Đường lại sai người lấy rơm ướt bọc bên ngoài, rồi thêm ớt cay...
Gió thổi nhẹ nhàng, nhanh chóng bao trùm cả Thương Châu trấn, trong nháy mắt không chỉ riêng Thương Châu trấn mà ngay cả Pháo Thiên Minh và Vô Song Ngư trên đỉnh núi cũng phải vừa hắt hơi vừa chảy nước mắt. Cho dù hai người dùng khăn thấm ướt che miệng mũi nhưng vẫn cay xè choáng váng.
Vô Song Ngư nhìn Pháo Thiên Minh khóc lóc nói: “Đại ca, ngài không nên nghĩ ra âm mưu bẩn thỉu như thế chứ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây