Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Pháo Thiên Minh và Vô Song Ngư đang ăn lạc, uống nước ngọt. Bây giờ bang hội không vội, hoàng cung gặp chuyện rối ren, còn không phái ra cao thủ cấp bậc Tông sư, Hoàng đế Tống triều tính cả ba ngàn mỹ nữ hậu cung, chắc đều phải tiếp nhận đãi ngộ sờ soạng thi thể.
Vô Song Ngư hỏi: “Lúc nào thì thị trườngc hứng khoán sập? Chúng ta không đợi được nữa rồi.”
“Vội gì? Ta đã bảo Thiên Nhãn đi sắp xếp. Thiên Nhãn nói việc này phải có cơ hội mới được. Thí dụ như trong tình huống nào đó có ngoại lực hùng hậu uy hiếp, lại thêm chúng ta cùng nhau quậy phá, không cần tới mấy trăm vạn thì chỉ cần ba bốn mươi vạn là có thể kiếm được trăm vạn. Ta cũng cảm thấy một mình mình làm thì quá phiền phức còn không bằng đợi thời cơ mọi người cùng nhau ra tay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây