Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Lúc này Lãnh Nhược Tuyết mới cười phá lên: Trời cao đã phù hộ ta, ta vẫn là con cưng của ông trời. Cô viết một bức thư, rồi giao thư cho một bang chúng thân tín...
Bốn giờ đồng hồ cuối cùng cũng hết, Pháo Thiên Minh cười hí hửng hỏi: “Không muốn đến quán rượu của ta uống vài chén sao?”
“Ta chỉ uống nước thôi.” Thiên Nhãn cười đáp lại, cũng không từ chối lời mời của Pháo Thiên Minh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây