Dịch và biên tập: Athox
๑ ๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑ ๑
Đột nhiên, Yến Nam Thiên mở mắt ra, giật mình ngồi phắt dậy hỏi trầm giọng: “Đây là đâu?” Bốn chữ ấy toát lên vẻ từng trải phong sương của kiếp người, tấm lòng của bậc đại hiệp, thái độ bình tĩnh khi gặp chuyện...
Pháo Thiên Minh xúc động đến nỗi nước mắt tuôn rơi: “Đây là...” Chưa dứt lời, Yến Nam Thiên lại ngã bịch xuống, tiếp tục hôn mê. Pháo Thiên Minh lập tức quay đầu nhìn Kiếm Cầm hỏi: “Kiếm Cầm, cô làm gì thế?”
Kiếm Cầm uất ức đáp: “Ta vừa nói rồi mà? Chỉ có thể gượng dậy thêm một lúc, gượng xong là trở lại thôi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây