Nghe vậy, chủ quán chuyển từ vẻ mặt lạnh lùng sang nở nụ cười niềm nở: “Quý khách nói phải lắm, khách hàng chính là Ngọc Đế, chỉ cần ngài ăn thoải mái là được rồi, khỏi nói trả tiền, cho dù là ta cho ngài cũng được.”
“Chủ quán nói câu này, trong lòng ta đúng là Vương Mẫu nương nương.”
“Ha ha!” Chủ quán cười rồi vớ lấy một nắm mì xanh mởn mởn cho vào nồi, chẳng mấy chốc đã vớt lên, rắc hành hoa, tỏi băm, cuối cùng lấy từ trong ngực ra một lọ sứ nhỏ, đổ bột vào hai bát mì trên bàn rồi cảm khái: “Nhân sinh ngũ vị ngọt bùi cay đắng độc, nhưng có người chỉ ăn được ba vị đầu, thậm chí chỉ muốn ăn hai vị trước, thật đáng tiếc cho vị giác trời ban. Ai mà chẳng biết trong ngũ vị của kiếp người, cay và độc mới là hương vị cao nhất. Quý khách thử xem có hợp khẩu vị không.”
Pháo Thiên Minh ra hiệu với Vụ Lý Hoa, cầm đũa ăn một miếng, nội lực tự động vận bốn phần mười để giải độc. Pháo Thiên Minh vừa buông đũa đã khen ngợi: “Good! Very good! Mùi vị không tệ chút nào, Tiểu Hoa ăn đi.”
Vụ Lý Hoa gái gật đầu, giơ năm ngón tay, ra hiệu dùng năm thành nội lực là đủ. Sau khi nếm kĩ cũng khen: “Ăn ngon thật đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây