Lý Hiên để Tô Phi Nhi ở tại chỗ cùng với An Mộ Tình chờ hắn.
Sau đó.
Lại một lần nữa chế tạo ra Hắc Long Văn Kiếm cùng Thái Hư Cổ Cầm.
Bạch!
Hắn giẫm trên Hắc Long Văn Kiếm xung quanh có khí đen lượn lờ, bay nhanh về phía trên trời.
Thiểm thức!
Sau khi sử dụng thiểm thức, tất cả công kích sau đó của Lý Hiên đều sẽ đi kèm hiệu ứng sát thương hệ điện.
Sau đó, tật phong kiếm khí!
Từng đạo kiếm khí quét mạnh về phía cửa sổ kim loại trên cao, âm thanh phát nổ kinh khủng không ngừng từ trên trời truyền xuống!
Tạo ra động tĩnh quá lớn thậm chí còn truyền đến khu vực dân cư của thành phố S.
Đáng tiếc. . .
Những dân thường hiện tại ở thành phố S cũng không biết rõ chuyện gì đang xảy ra ở bên này.
Thậm chí. . .
Bọn họ còn không biết đến sự tồn tại của Titan!
Rất nhanh!
Dưới sức công kích củaa tật phong kiếm khí, cửa sổ mái nhà kim loại to lớn đó cuối cùng cũng bị chém ra một cái lỗ hổng lớn!
Lý Hiên giẫm lên phi kiếm theo cái hang lớn đó tiếp tục bay lên cao. . .
Trải qua liên tiếp ba tầng cửa sổ mái nhà kim loại khổng lồ.
Tất cả đều bị Lý Hiên phá vỡ từng cái.
Sau khi phá vỡ tầng cửa sổ mái nhà kim loại cuối cùng, hắn giẫm lên phi kiếm bay nhanh ra ngoài, lập tức cảm giác được ánh nắng chói chang chiếu thẳng vào hắn.
“Là ban ngày. . .”
Lý Hiên cảm nhận được, một cơn gió tự nhiên trên mặt đất mang theo mùi kim loại nồng nặc, quét tới chung quanh hắn.
Sau đó.
Hắn mở mắt nhìn xung quanh.
Hắn quả nhiên đã từ trong lòng đất đi ra, phía dưới, cái cửa sổ mái nhà kim loại đã bị hắn phá ra một lỗ thủng, nhìn vào rất khủng bố.
Mà ở xung quanh hắn, lại là một mảnh thế giới được chết tạo từ kim loại.
Toàn bộ đều bị kim loại màu đen như mực bao trùm, kéo dài đến phạm vi mà mắt thường cũng không thấy được!
Ít nhất phạm vi mấy trăm dặm xung quanh, chỉ sợ đều là lãnh địa của Titan, ngay cả một chút màu xanh, bùn đất cũng không có.
Thuần một màu đen kim loại xây dựng thành mặt đất.
“Sẽ không phải là toàn bộ mặt ngoài của tinh cầu đều trở thành kim loại chứ?”
Lý Hiên chấn động nghĩ.
Ngay trên mặt đất kim loại, có rất nhiều đơn vị máy móc đang làm việc.
Tuy nhiên tất cả bọn chúng đều không có bất kỳ phản ứng gì khi Lý Hiên xuất hiện . . . Những máy móc này không phải là vũ khí máy bay chiến đấu, mà chỉ là một ít máy móc công nghiệp, không có tác dụng chiến đấu.
Chỉ có!
Canh giữ xung quanh lỗi ra cửa sổ mái nhà kim loại khổng lồ thông hướng tới thành phố S dưới mặt đất có ba binh đoàn máy móc chiến đấu.
So sánh hỏa lực với binh đoàn robot cận vệ trước đó thì có phần không bằng.
Nhưng số lượng lại vượt hơn rất nhiều!
Vừa thấy Lý Hiên lao ra, những robot này lập tức công kích về phía hắn.
Cùng lúc đó.
Lý Hiên phát hiện, ở bên trong những robot này, có một số robot có nhiệm vụ điều tra, được trang bị camera hành trình.
Ngay lập tức, bọn nó tự động phát nổ bắn ra tia lửa xung quanh, trực tiếp báo hỏng.
“Rất tốt.”
Lý Hiên nhìn thấy những rotbot phát động công kích, bắn các loại đạn, hỏa tiễn về phía hắn.
Hắn trực tiếp dừng ở giữa không trung, cầm lên Thái Hư Cổ Cầm. . .
Tranh!
Tranh!
Lượng sát thương khủng bố của cây cổ cầm phát ra, lan tới phạm vi xung quanh giống như là một trận sóng thần, quét sạch tất cả!
Mặc dù, những robot thuộc binh đoàn máy móc này cũng không có lỗ tai.
Nhưng là. . .
Đây chính là lực sát thương mà bản thân âm thanh tự sở hữu!
Trừ những đơn vị mà Lý Hiên chỉ định đơn vị miễn trừ sát thương, nếu không chỉ cần ở trong phạm vi tác động của cổ cầm thì tất cả đều sẽ phải nhận sát thương.
Cho dù là robot, cũng không ngoại lệ.
Tiếng đàn phát ra.
Theo vô số âm thanh kim loại va chạm, cho dù là những đạn đạo đang bay trên không trung, súng trường, đạn bắn lén đã chờ sẵn, tất cả đều bị tiếng đàn phá vỡ.
Trong phạm vi gần hai cây số xung quanh, tất cả đều bị tiếng đàn phá hư!
Ba binh đoàn robot, trong nháy mắt bị tiêu diệt hoàn toàn!
Hiện tại trạng bị của Lý Hiên đều đã là cấp S.
Những binh đoàn robot này chiến lực chỉ tương đương với cấp B, làm sao có thể là Đối thủ của Lý Hiên?
“Xong việc.”
Lý Hiên rơi xuống mặt đất do kim loại đen như mực tạo thành.
Mặt đất kim loại đen như mực rộng mênh mông vô bờ bến, hoa văn rõ ràng, có phần giống với mạch điện khiến Lý Hiên liên tưởng tới một bộ phim điện ảnh nào đó nói về một cái tinh cầu kim loại.
Cũng may. . .
“Vẫn còn tầng khí quyển.”
“Cũng không phải toàn thế giới đều là kim loại.”
Lý Hiên cảm nhận một chút, phỏng đoán.
Sau đó.
Hắn xác nhận lại xung quanh không có bất cứ nguy hiểm nào, mới thu hồi Thái Hư Cổ Cầm, một lần nữa chế tạo Hắc Long Văn Kiếm.
Từ trên lỗ hổng của cửa sổ mái nhà kim loại bay xuống. . .
. . .
Rất nhanh.
Lý Hiên đem hơn ba trăm thành viên của phái phục hưng lên tới mặt đất.
Đa phần thành viên của phái phục hưng đều là lần đầu tiên rời khỏi thành phố dưới đất, nhìn thấy mặt đất kim loại kéo dài tới tận chân trời đều bị chấn kinh không nhỏ.
Ngược lại, An Mộ Tình cùng với thành viên của đoàn lính đánh thuê đều đã từng tới đây, đối với việc này cũng không kinh ngạc.
Tiếp theo bọn hắn cần chờ người của quân kháng chiến tới đón.
Cho nên, Lý Hiên tiến vào trạng thái ẩn thân, trở về phòng trọ của Tần Song Song.
Đợi khoảng năm phút, Tần Song Song từ trong trò chơi sinh tồn đi ra.
Nàng chưa kịp nói chuyện. . .
Lý Hiên trực tiếp khiêng nàng lên, đi ra ban công bay lên trời.
Lúc đầu Hạ Dạ còn muốn nhờ Lý Hiên mang theo Diệp Ôn Nhu. . . Nhưng mà suy nghĩ kĩ lại thôi.
Bởi vì Diệp Ôn Nhu còn có gia đình, cha của nàng là nhân viên chính quyền khá quan trọng của thành phố S, tất nhiên cũng thuộc về phái phục hưng, hiện nay vẫn chưa bại lộ.
Người ta còn có gia đình, không cần mang nàng ra ngoài!
Nhưng là Tần Song Song bên này, Lý Hiên khẳng định phải mang nàng theo.
Đây chính là thân thuộc duy nhất của hắn hiện tại!
Không thể để nàng ở lại thành phố S được, có thể xảy ra sự cố ngoài ý muốn, chỉ có giữ nàng ở bên cạnh mới là an toàn nhất.