【Người chơi Y Vi Nhi ( số hiệu **) đến từ văn minh Hắc Thiên Sứ ( số hiệu **) muốn trở thành bạn bè với ngài! 】
Quả nhiên là nàng.
Lý Hiên lựa chọn đồng ý lời mới kết bạn.
Sau đó chuẩn bị đi ra ngoài gặp An Mộ Tình. . .
Rất nhanh.
Đồng hồ thông tin phát sáng, truyền ra thanh âm đến từ Y Vi Nhi.
Thanh âm của Y Vi Nhi rất trong trẻo, êm tai, khiến cho Lý Hiên nghe xong, lập tức nghĩ đến đôi cách màu đen uyển chuyển cùng vóc dáng hoàn mỹ của nàng.
“Là đại lão sao? Đại lão vừa rồi ngài từ chối lời mời ghép đội của ta, ta còn tưởng rằng đại lão không để ý tới ta nữa chứ. . .”
Thanh âm có phần ủy khuất.
Khiến người cho hắn có thể tưởng tượng ra được bộ dạng đáng thương kia của nàng.
Lý Hiên vừa đi ra ngoài, vừa cười trả lời: “Có một số việc cần làm nên không thể tiếp tục chơi.”
“Vậy sao.”
Thanh âm của Y Vi Nhi tiếp tục truyền đến, có chút lo lắng nói: “Ván vừa rồi của đại lão đã bị người chơi ở văn minh Hắc Thiên Sứ phát trực tiếp. Hiện tại đã có rất nhiều người biết được ngài có thiên phú thần cấp có thể sáng tạo ra cấm khu.”
“Không vấn đề gì.”
Lý Hiên đối với việc này cũng không lo lắng.
Tuy nhiên cô nàng này lại chủ động báo tin cho hắn, khiến hắn có chút cảm động.
Dù sao. . .
Đồng hồ thông tin vượt văn minh hay là thư mời vượt văn minh đều không hề rẻ!
Có thể thấy được tính cách của nàng cũng không tệ.
Còn việc thiên phú thần cấp bị bại lộ, đối với hắn không có ảnh hưởng gì lớn.
Bởi vì, một nền văn minh vừa mới tiếp xúc với trò chơi sinh tồn, đều sẽ có giai đoạn bảo hộ.
Dựa theo thời gian, trong một tháng sẽ gọi là “văn minh tân sinh”
Từ một tháng đến một năm, là “văn minh mới sinh”
Một năm đến ba năm, là “ văn minh trưởng thành“.
. . .
Cứ thế suy ra , dựa theo thời gian tiến nhập vào trò chơi sinh tồn phân chia.
Những nền văn minh cấp cao không thể ở trong hiện thực xâm lấn những nên văn minh cấp thấp.
Cho nên.
Dù là bị nền văn minh cường đại Hắc Thiên Sứ để mắt tới, Lý Hiên cũng không lo lắng vấn đề an toàn của Lam Tinh.
Cùng lắm là sẽ phái vài người tiến hành đánh lén, nhưng hắn sẽ sợ sao?
Đương nhiên.
Lý Hiên muốn liên hệ với Y Vi Nhi, vẫn là có lý do khác.
“Ta có một số việc muốn hỏi ngươi.”
Lý Hiên rút ra chiếc đồng hồ thông tin này, mục đích chủ yếu nhất là để siêu tập thông tin.
Kiến thức của hắn về trò chơi sinh tồn thực sự quá ít!
Cho nên, hắn muốn từ Y Vi Nhi tìm hiểu thêm càng nhiều thứ khác.
Trao đổi ở trong trò chơi thì bị hạn chế về mặt thời gian, hơn nữa còn phải chú ý đến thế cục của trò chơi.
Nếu có cái đồng hồ thông tin này rồi, thì có thể trao đổi thường xuyên hơn.
Hắn lại hỏi tiếp: “Ngươi vừa nói là ván vừa rồi ta chơi đã bị phát trực tiếp. Vậy ngươi biết thiên phú của tên người chơi A-01 là thiên phú gì không?”
“Ngươi nói là người chơi của văn minh Thao Thiết sao? Đó là thiên phú cấp S “siêu việt cực hạn”.”
Y Vi Nhi trả lời rất nhanh.
Đồng thời. . . nàng còn bắt đầu giảng giải ưu khuyết điểm của thiên phú này, cùng với sách lược ứng đối khi gặp phải.
Thậm chí còn có cách vận dụng, kỹ năng có thể phối hợp cùng, vân vân.
Lý Hiên sau khi biết được tên của thiên phú đó, đang kiểm tra lại trong danh sách thiên phú của mình. . .
Thế là.
Từ trong một đống lớn thiên phú cấp S, tìm ra được thiên phú có tên là “siêu việt cực hạn”!
“Thì ra là thiên phú cộng dồn vô hạn sát thương cùng giảm sát thương!”
“Đáng tiếc, hiệu quả này chỉ có thể duy trì năm giây.”
“Trong vòng năm giây không bị tấn công, hoặc không phát động công kích, hiệu quả cộng dồn sẽ lập tức biến mất.”
Lý Hiên cảm thấy thiên phú này cũng rất mạnh a!
Mặc dù. . . Thiếu hụt của nó cũng rất rõ ràng, chỉ cần trong năm giây không bị tấn công hoặc không công kích người khác, hiệu quả cộng dồn sẽ biến mất.
Việc này khiến cho việc phải đối đầu với thiên phú này cũng không phải quá khó.
Nhưng không thể không nói, thiên phú này có hạn mức cao nhất rất cao!
“Nhưng mà đại lão, thiên phú này cũng chỉ là bản cấp thấp nha.”
Y Vi Nhi cười nhẹ nói một câu: “Thiên phú “siêu việt cực hạn” cấp S này, trên thực tế thời gian cộng dồn cũng có khoảng cách nha. Một giây nhiều nhất chỉ có thể cộng dồn hai tầng, chiến đấu liên tục trong một phút có khả năng cộng dồn một trăm hai mươi tầng, cho nên trong thực chiến rất khó có thể cộng dồn sát thương lên quá cao.”
Thì ra là còn có thời gian làm mát này nữa?
Lý Hiên chợt hiểu ra.
Trách không được.
Vừa rồi hắn còn đang suy nghĩ, đem thiên phú này phối hợp với phong năng thiết cát súng hạng nặng, một giây có thể bắn ra hai trăm lần, chẳng phải sẽ vô địch sao?
Mấy giây có thể cộng dồn tới vài trăm triệu lần sát thương, có thể hủy thiên diệt địa rồi.
Kết quả. . .
Thiên phú này vậy mà còn có khoảng cách 0.5 giây tích hợp thời gian chờ làm mát nữa.
Nếu là như vậy, thiên phú này cũng không thể xem là mạnh được, đương nhiên nếu so sánh với một vài thiên phú cấp S khác, vẫn có thể xem như là thiên phú đỉnh cấp.
Chỉ cần duy trì chiến đấu hơn nửa phút, chính là 300 lần cộng dồn sát thương, 99. 8% giảm tổn thương!,
Gần như vô địch!
Chỉ tiếc, hắn gặp phải Lý Hiên.
“Cũng trách không được.”
“Gia hỏa kia hỗn chiến lâu như vậy, cũng chỉ mới cộng dồn được 70 tầng.”
“Lấy thuộc tính của hắn lúc đó, mỗi giây cũng có thể chém ra mười mấy hai mươi đao, làm sao trong thời gian dài như vậy lại chỉ cộng dồn được 70 tầng?”
Nghi vấn này, cuối cùng cũng có lời giải!
Ngay sau đó, Y Vi Nhi tiếp tục nói: “ Thật ra ở tại văn minh Thao Thiết, số người có được thiên phú siêu việt cực hạn cũng không ít, cho nên chúng ta tìm hiểu được khá nhiều.”
“Bởi vì văn minh Thao Thiết có một vị lão tổ cấp Thiên Thần, hắn sở hữu thiên phú thần cấp 'Chiến tranh cuồng nhân', là phiên bản cao cấp hơn của thiên phú cấp S ‘siêu việt cực hạn'.”
“Một nền văn minh sau khi có được cường giả đạt tới cấp Thiên Thần, những thành viên thuộc văn minh đó sẽ có tỉ lệ ngẫu nhiên xuất hiện thiên phú phối hợp phiên bản yếu hơn của thiên phú cấp thần đó.”
“Còn bởi vì thiên phú thần cấp có tính chất duy nhất . . . Cho nên, giữa các nền văn minh, thực lực tổng hợp cùng với phương diện am hiểu của người chơi đều sẽ có sự khác biệt nhất định.”
Đây coi như là những kiến thức cơ bản của trò chơi sinh tồn.
Nếu không phải Y Vi Nhi nói, cũng không biết đến bao giờ Lý Hiên mới có thể tiếp xúc tới những kiến thức này.
“Thì ra là thế.”