Dù sao Tô Phi Nhi màu hồng, sao có thể đánh lén hắn chứ?
Đáng tiếc. . .
Hắn đoán sai!
Tô Phi Nhi sau khi bị đánh bại, lựa chọn góc nhìn Sở Thanh Oản để quan chiến.
Nàng bị Lý Hiên một kiếm bạo chết, phi thường thỏa mãn!
“Lần trước để cho Lý Hiên ca ca giết ta, hắn lại không cam lòng giết ta.”
“Lần này cuối cùng cũng giết ta rồi!”
“Chỉ sợ lúc này Lý Hiên căn bản cũng không biết rõ ta là ai đâu?”
Ý tưởng của Tô Phi Nhi rất kỳ lạ!
Nàng cảm thấy, Lý Hiên quá thích nàng!
Nếu như nàng cứ xuất hiện như vậy, Lý Hiên khẳng định sẽ không giết nàng.
Thế là, liền cố ý đánh lén!
“Bất quá, Lý Hiên ca ca thật là mạnh à!”
“Khẩu súng bắn tỉa M24 của ta với sức xuyên gấp bảy lần không thể xuyên thủng bức tường gió của hắn!”
“Rất đẹp trai nha!”
Tô Phi Nhi nghĩ đi nghĩ lại đều mê đắm.
Lúc này.
Sở Thanh Oản dẫn thiên phú sủng vật Cẩu Tử Lục Mao của mình từng bước một đi ra khỏi tòa nhà này.
Nàng khiêng AKM cồng kềnh, có vẻ rất đơn thuần, rất đáng yêu. ,
“Ô ô “
Cẩu Tử ở sau lưng nàng, tựa hồ cũng cảm nhận được khí tức tuyệt vọng.
“Lục Mao đồ đần! Không cho phép khóc.”
Sở Thanh Oản gõ vào đầu Cẩu Tử một cái: “Lần đầu tiên chơi ở đẳng cấp bạch ngân mà được xếp thứ hai đã rất không tệ rồi! Cho dù chết cũng không có việc gì, chỉ bị khấu trừ hai tháng tuổi thọ, mà ta đứng thứ hai, trợ công đánh giết cộng lại hơn mười lần, đã kiếm được không ít điểm tích lũy sinh tồn rồi”,
Ván này, nàng giết không nhiều.
Nhưng Tô Phi Nhi giết được rất nhiều a!
Mà thời điểm Tô Phi Nhi nổ súng, vị trí phương hướng mục tiêu, đều là do Cẩu Tử Lục Mao điều tra ra.
Cho nên, những đánh giết này, Sở Thanh Oản đều được điể trợ công.
Còn như ăn gà. . .
Sở Thanh Oản là chưa hề nghĩ qua.
Cuối cùng còn lại số 497!
Nghe nói Đại Ma Vương chưa từng bị chết!
Mà lại đối với năng lực ván này của Lý Hiên, nàng cũng đã tận mắt nhìn thấy.
Ngay cả đạn gấp bảy lực xuyên thấu của Tô Phi Nhi, cũng không thể đánh xuyên qua lá chắn gió kia.
Cái này không hợp lẽ thường à!
Thế là, nàng dự định đi ra “Tự thú“.
Nàng cũng có tiểu tâm tư.
Dù sao, nàng nhìn ra được, Tô Phi Nhi đối với Lý Hiên rất tốt! Thậm chí tốt đến mức mỗi lần nhìn thấy Lý Hiên đều muốn tặng đầu mình cho Lý Hiên.
Mà bây giờ, Tô Phi Nhi lại quan chiến bằng góc nhìn của mình.
Nếu như nàng ra tay với Lý Hiên. . . Chẳng phải là đắc tội với Tô Phi Nhi?
Có sao nói vậy, ván này cũng tổ đội với Tô Phi Nhi, nàng rất vui sướng à.
Bằng không, chỉ đợt vây công Lý Hiên vừa rồi kia, nói không chừng nàng cũng tham dự rồi, nói như vậy, nàng sớm đã bị kiếm khí của Lý Hiên xử lý rồi.
Cũng giống như những người khác bị Lí Hiên giết trong đợt trước.
Cho nên!
Từ trên tổng hợp lại, nàng không có ý định phản kháng, dù sao phản kháng cũng vô dụng, đắc tội với Tô Phi Nhi làm gì?
Lỡ như ván sau cùng tổ đội với Tô Phi Nhi, nàng còn có thể lại ôm đùi tiếp!
Nhưng mà. . .
Nàng không nghĩ tới là.
Khi nàng xuất hiện ở biên giới vòng an toàn, Lý Hiên lại dường như phảng phất giống như không thấy nàng.
Thậm chí giống như là một trận gió bay qua trước mặt nàng.
“? ? ?”
Sở Thanh Oản kinh ngạc.
Vì sao lại không giết mình?
Không chỉ là Sở Thanh Oản kinh ngạc, ngay cả Tô Phi Nhi đang quan chiến cũng đồng dạng kinh ngạc.
“Lý Hiên ca ca đang làm cái gì!”
Nàng không thể nào hiểu được!
Phảng phất như Lý Hiên hoàn toàn không nhìn thấy Sở Thanh Oản vậy!
. . .
“Người cuối cùng lại là một muội tử?”
“Vẫn rất đáng yêu.”
Lý Hiên dĩ nhiên không phải không nhìn thấy Sở Thanh Oản.
Mà là, hắn không có ý định giết chết đối thủ cuối cùng này.
Hắn không hi vọng ván này cứ kết thúc như vậy, bởi vì. . . Kế tiếp là thời gian hắn xoát điểm.
Sức mạnh của gió không thể ngăn cản!
Thân hình hắn không dừng lại.
Xoay tròn trong sân, mang theo từng trận khí lưu!
Sở Thanh Oản có chút chân tay luống cuống đứng bên ngoài vòng an toàn.
Lý Hiên cũng hoàn toàn không để ý tới nàng!
Lúc đầu hắn đã làm xong chuẩn bị, phòng ngự đối phương.
Dù sao đạn của đối phương cũng không thể quá nhiều, bắn vài viên xong cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, sau đó Lí Hiên có thể yên tâm hấp thu sức gió..
Nhưng là. . .
Không nghĩ tới muội tử này thế mà lại không nhúc nhích?
Vậy thì không cần thiết để ý đến nàng!
“Toàn bộ thuộc tính + 536!”
“Toàn bộ thuộc tính + 537!”
“Toàn bộ thuộc tính +538!”
Lý Hiên xoát thuộc tính rất vui thích.
Lực lượng gió luôn quanh quẩn xung quanh hắn, không ngừng bị hấp thụ trở thành thuộc tính của hắn..
Thẳng đến.
“Vòng co lại.”
Lý Hiên nhíu nhíu mày.
Hắn phát hiện, cô gái dễ thương với chú chó lông xanh vẫn đang đứng bên rìa vòng an toàn, nhìn có vẻ mất mát.
Nếu như nàng không tiến vào nữa, chẳng mấy chốc sẽ bị cấm khu bao phủ!
“Tiến vào vòng.”
Thời điểm Lý Hiên chạy qua người nàng, nói với nàng hai chữ.
“A?”
Trước mắt Sở Thanh Oản một thân ảnh mang theo gió hiện lên, nàng có chút nghi hoặc, hình như nàng nghe được thanh âm gì?
Đại Ma Vương bảo nàng. . . Tiến vào vòng?
“Là nghe nhầm sao?”
Nàng ngẩn người.
Lúc này Đại Ma Vương làm sao có thể bảo nàng tiến vào vòng?
Thế là, nàng không nhúc nhích. . .
Rất nhanh, Lý Hiên lại lượn một vòng, toàn bộ thuộc tính cũng tăng hơn mười điểm, phát hiện muội tử này thế mà còn không động đậy?
Lần này, hắn cũng lười nhiều lời. , . . .
Thời điểm đi ngang qua hắn ôm thân thể mềm mại của muội tử.
“Đợi ở nơi này đừng nhúc nhích.”
Lý Hiên trực tiếp ôm nàng vào trong vòng an toàn!
Đồng thời, đi về phía trung tâm vòng an toàn.
Trận chiến ác liệt trước đã khiến cho xung quanh đây thành một mảnh vụn, nhưng ... đây là trung tâm của vòng an toàn!
Không có bất ngờ gì xảy ra, thì vị trí này, vẫn như cũ ở vào vòng an toàn kế tiếp.
Thậm chí có thể trong vòng an toàn tiếp theo.
Lý Hiên để Sở Thanh Oản xuống ở chỗ này.
Sở Thanh Oản đầy mộng bức.
Thế này là sao chứ?
Lý Hiên buông nàng ra.
Sau đó. . .
Nàng nhìn Lý Hiên tiếp tục chạy quanh rìa xa nhất của vòng tròn an toàn như một cơn gió.
?
? ?
? ? ?
Trong đầu Sở Thanh Oản đầy dấu chấm hỏi!
Chuyện này là sao chứ?
Lúc này, cấm khu bắt đầu co lại!