Dù có được loại vật phẩm nào, đều có thể thay thế. . .
Cho nên, Tô Phi Nhi đều không ngừng thay thế, thẳng đến khi có được thuộc tính đan mới thôi!
“Mỗi lần chiến đấu, đều sẽ tiến vào sàn đấu sinh tử.”
“Đây rốt cuộc là cái gì vậy?”
Tô Phi Nhi cũng không có cách giải quyết.
Nghĩ một chuyện không rõ, nàng cũng không nghĩ nữa, nàng không phải loại người chuyên để ý chuyện vụn vặt.
Sau đó, khi nàng đánh bại kiếm khí linh thể thứ ba. . .
【Thối Thể Đan (cấp D) của bạn bị lấy làm cống phẩm, bị chủ nhân sàn đấu sinh tử lấy đi! 】
【 Bạn đã mất đi Thối Thể Đan (cấp D)! 】,
【 Bạn lực lượng - 20! Sức chịu đựng - 20! Nhanh nhẹn - 20! 】,
? ? ?
Trên gương mặt đáng yêu của Tô Phi Nhi, lộ ra vẻ khó tin.
“Bị. . . Bị đoạt đi rồi?”
. . .
“Con nhóc này cũng bắt đầu giết quái.”
Lý Hiên có chút không quá cam lòng.
Dù sao hắn cũng rất thích cô gái Tô Phi Nhi màu hồng này.
Nơi này lập tức cướp đoạt 20 điểm thuộc tính của nàng!
“Nhưng vẫn còn tốt, thiên phú hình thái nữ vương của nàng, cướp đoạt một nửa thuộc tính của Lỗ Tiểu Cương.”
“Dựa vào phương diện thuộc tính, có lẽ đủ để nàng sống sót.”
Lý Hiên lắc đầu, không nghĩ nhiều.
Không có biện pháp, sàn đấu sinh tử, hắn cũng không ngăn cản được!
Ngay tại lúc này.
Bốn người Lý Hiên đồng thời nghe được một tiếng nhắc nhở của hệ thống:
【 Đêm tối phủ xuống, giờ đã đến! 】
【 Trong trò chơi, một giờ trôi qua, các người chơi đều sẽ đạt thêm một tầng “Mùi máu tươi” ! 】
【 “Mùi máu tươi” có số tầng càng cao, càng dễ khiến yêu quái đến rình mò! 】
Mùi máu tươi!
Bốn người ở các khu vực khác nhau, sắc mặt đều thay đổi.
Bên trong Trấn Ma Cung, hành lang tối đen, gương mặt xinh đẹp của An Mộ Tình lộ ra vẻ nghiêm túc: “Thì ra mỗi lúc trôi qua, mỗi một người đều sẽ hấp dẫn càng nhiều yêu quái mạnh.”
Cổ Kiếm Tông trên núi, ánh trăng chiếu xuống, chiếu lên thân hình Tô Phi Nhi, lông mày cau lại: “Cứ như vậy, việc chiến đấu sẽ càng ngày càng kịch liệt.”
Hang động dưới đất, Lỗ Tiểu Cương đi dọc theo mạch nước ngầm, đi đến chỗ sâu.
Lúc đầu hắn muốn tìm cửa ra.
Kết quả càng đi càng sâu!
Mạch nước ngầm hai bên, bắt đầu xuất hiện hình ảnh cây cỏ.
Còn có một số “Yêu tinh hoa hồn “ cấp E
Cũng may những yêu tinh hoa hồn này cũng không chủ động công kích, mà Lỗ Tiểu Cương cũng không dám đụng bọn chúng.
Mà ở chỗ càng sâu. . . Mạch nước ngầm hai bên càng ngày càng rộng, xuất hiện một bình nguyên cực kì rộng lớn.
Bên trên Bình nguyên, có rất nhiều Bạch Sắc U Hồn nửa trong suốt bay qua lại!
Cho dù Lỗ Tiểu Cương có khôi ngô mạnh mẽ, thấy vậy cũng rùng mình một cái.
Liền vội vàng xoay người, muốn rời khỏi.
Cũng ngay lúc này.
“Mùi máu tươi +1 “
Vừa đến giờ!
U hồn ở bốn phía, có cấp D, có cấp C, thậm chí còn có cấp B, đã nhận ra cái gì đó.
Trong nháy mắt, gió lạnh thổi qua.
Lỗ Tiểu Cương cảm nhận được ánh nhìn của những u hồn kia, toàn thân cũng trở nên cứng ngắc!
Hắn mới hiểu được.
Thời gian kia, căn bản chính là cố ý cho bọn hắn phát triển.
Cho tới bây giờ. . .
Đêm tối phủ xuống!
Sinh tồn nơi hoang dã thật sự, bắt đầu!
Mà ngây lúc Lỗ Tiểu Cương, An Mộ Tình và Tô Phi Nhi trở nên nghiêm túc.
Khóe miệng Lý Hiên lại hơi vểnh lên.
“Không tệ!”
“Vốn dĩ lười đi tìm những yêu quái, từng con đưa tới cửa, thật tốt!”
Hắn căn bản không sợ mùi máu tươi hấp dẫn đến yêu quái!
Ngược lại. . . Còn ngại yêu quái đến không đủ nhiều!
Đối với Lý Hiên mà nói, ván này chỉ có hai mục đích.
Thứ nhất, xoát thuộc tính, từ đó gia tăng điểm thuộc tính cuối cùng đạt được, chuyển đổi thành điểm tích lũy sinh tồn cao hơn!
Thứ hai, xoát đạo cụ, một khi thu hoạch được trang bị, kỹ năng hoặc đạo cụ gì hữu dụng,, liền rút ra đến hiện thực!
Cho nên, hiện tại hắn ước gì trên người mình “Mùi máu tươi” trực tiếp đạt tới trạng thái sung mãn.
Như thế mới thoải mái!
Dù sao. . .
Lấy chiến lực hiện tại của hắn, chắc chắn không có khả năng xuất hiện yêu ma mà hắn không đối phó được.
Cho dù là dã quái cấp B xuất hiện, hắn cũng nhẹ nhõm ứng đối.
Dù sao hiện tại, thuộc tính sức chịu đựng của hắn đã đạt đến 513 điểm, max HP đạt đến 5130 điểm!,
Bàn tay Bát Phương Lôi Ấn, điều khiển Lưỡng Nghi bàn đá, công phòng nhất thể!
Hấp dẫn yêu ma tới cơ bản đều là đưa đồ ăn cho hắn.
Rất nhanh!
Liền có một con rết đỏ như máu, từ dưới chân Lý Hiên lao ra khỏi mặt đất, lập tức phun ra độc tố màu đỏ đen!!
Mà Lý Hiên sớm đã nhận ra dưới lòng bàn chân có động tĩnh.
Lắc mình né tránh.
Trở tay Bát Phương Lôi Ấn.
Đôm đốp!
Một đạo sấm chớp cực nhanh bay ra, rơi vào trên thân con rết trăm chân cấp C kia.
- 429!
Thuộc tính trí lực của Lý Hiên tăng lên, nhưng sát thương của Bát Phương Lôi Ấn không phải đặc biệt cao, hẳn là con rết trăm chân này khả năng kháng điện khá cao.
Đông đông đông!
Khi sân thi đấu tử vong xuất hiện, Lý Hiên đưa tay ra, Nagantaka!
Phốc phốc phốc. . .
Hộ giáp của con rết trăm chân rất cao! Giáp xác trên thân rất cứng!
Nhưng là. . .
Nagantaka có khả năng xuyên thấu hộ giáp! ,
Và sát thương sẽ được tăng lên theo thuộc tính sức mạnh được tăng phúc của Lý Hiên, và tốc độ bắn cũng sẽ được tăng lên theo sự nhanh nhẹn được tăng phúc của Lý Hiên.
Một giây năm mũi tên!
Con rết trăm chân có được 2600 HP trong một giây đã bị Nagantaka xử lý!
Chỉ là. . .
Bền bỉ của Nagantaka bị giảm đi nhiều.
Chỉ còn lại 90% bền bỉ!
Lý Hiên cũng không nóng nảy.
Hắn tiến lên mở ra bảo rương cấp C con rết trăm chân rơi xuống. . .
【 ngài thu được “Thiên Xu độn phù (cấp C)” ! 】
【 Thiên Xu độn phù (cấp C): Sau khi sử dụng, rời khỏi trạng thái chiến đấu và chuyển sang trạng thái vô hình trong 8 giây. Thời gian hồi chiêu 60 giây! Bền bỉ 1000/1000 】,
Một loại pháp khí có tác dụng đặc thù!
Có thể tiến vào trạng thái ẩn thân 8 giây!
Lý Hiên trực tiếp lựa chọn đạo cụ này, đồng thời cân nhắc rút ra đến hiện thực.
Công năng của loại đạo cụ này, Lý Hiên rất ưa thích.
Bởi vì có thể tuỳ tiện lấy ra, mà lại tiêu hao điểm tích lũy sinh tồn cũng không nhiều.
Mặc dù nói hạn chế có bền bỉ, dùng hết bền bỉ thì phải rút ra lần nữa, nhưng . . . Những vật này, lúc đầu trong hiện thực hẳn là cũng không dùng đến bao nhiêu lần.
Lý Hiên không cần đem những đồ vật này vào trò chơi sinh tồn, bình thường liền cất giữ trong hiện thực, và chỉ cần sử dụng khi cần.
Bất quá lời như vậy. . .
Hắn cần có một nhà kho mới được?
Những đạo cụ trang bị linh tinh này, hắn sợ rằng sẽ rút ra ngoài rất nhiều.
“Đến lúc đó rồi nói sau. . .”
Lý Hiên lắc đầu, không nghĩ nhiều.