Trò chơi sinh tồn nơi hoang dã này cuối cùng đã chính thức bắt đầu!
Lý Hiên vẫn như cũ là mở ra chức năng gấp năm lần thời gian.
Lần này thiên phú sân thi đấu tử vong, rất hiển nhiên có thể xoát cho hắn một lượng lớn thuộc tính, thậm chí hắn cũng không thể tưởng tượng nổi, cuối cùng hắn có thể thu được bao nhiêu điểm tích lũy sinh tồn?
Cho nên, thời gian tăng lên gấp năm lần tất sẽ kiếm lời!
Cho tới bây giờ, không có gì đặc biệt xảy ra, chỉ có Lỗ Tiểu Cương hơi xui xẻo, bắt đầu đã bị cướp mất 50% thuộc tính.
Mặc dù Tô Phi Nhi thay đổi tính cách, nhưng toàn bộ thuộc tính này cũng không trả lại cho hắn.
Ngược lại là hiện tại Lý Hiên rất dễ chịu!
Tô Phi Nhi trực tiếp cho hắn cái “Thiên sứ chúc phúc”, làm cho thuộc tính ban đầu của hắn tăng gấp bội.
Phải biết rằng, hiện tại thuộc tính ban đầu của Lý Hiên đều là 100!
Gấp bội về sau, trực tiếp biến thành 200 điểm! ,
Sau đó. . .
Bốn người quan sát cảnh vật chung quanh.
Bọn họ xuất hiện trên bãi biển dài và hẹp, trong nội địa có một khu rừng rậm rạp, ánh mặt trời sau khi lặn không thể chiếu vào khu rừng rậm, hiện ra tối tăm và hẻo lánh.
Sóng biển từng lớp từng lớp vỗ vào mắt cá chân.
Mát mát lành lạnh.
Trên bờ cát còn lưu lại từng sợi nhiệt khí ban ngày.
Ngay khi họ đang nghĩ về việc phải làm gì tiếp theo .... . .
Đột nhiên, từ mặt biển phía sau họ, có tiếng gầm thét của một con thú chấn động mặt đất, kèm theo tiếng sóng cuộn trào.
“Dưới biển gặp nguy hiểm?”
Lý Hiên trong lòng hơi động.
Bốn người lập tức quay đầu!
Vừa nhìn đã trông thấy. . .
Một con rồng xanh dài hàng nghìn mét đang thấp thoáng trên biển xa!!
Nương theo động tác di chuyển của rồng xanh, một cơn sóng thần cao hàng chục mét ập vào bờ.
“Đó là cái gì?”
Bốn người đều có chút rung động!
Chỉ có Lý Hiên, thị lực tốt nhất, thật vất vả mới thấy được hàng chữ nhỏ hiện trên thân con rồng kia:
【 Thương Diêm Lam Lân Giao (? Cấp): HP? ? ? 】
Thương Diêm Lam Lân Giao!
Đây là. . .
Yêu thú trong tiểu thuyết huyền huyễn trước khi hắn xuyên qua?
Khi đó đọc quá nhiều tiểu thuyết huyền huyễn, Lý Hiên cảm thấy loại quái vật này thật thối tha!
Nhưng bây giờ tận mắt nhìn đến Giao Long dài đến ngàn mét, vẫn như cũ bị rung động thật sâu đến!
“Đúng rồi, cái tinh cầu này là hệ thống tu luyện!”
Lý Hiên trong lòng hơi động. , . . . ,
Nhìn sóng lớn cuồn cuộn mà đến, bốn người không cần ai nhắc nhở, trước tiên quay người chạy vào trong rừng rậm!
Không hề nghi ngờ.
Một khi bị kia biển động cuốn đi, hẳn phải chết không nghi ngờ!
Từ đầu Thương Diêm Lam Lân Giao kia tồn tại, liền có thể nhìn ra. . . Ở đại dương nơi này, hiện tại bọn họ nhất định không thể đặt chân đến.
Mà bốn người chạy.
Lập tức liền xuất hiện chênh lệch. . . Lý Hiên nhanh như chớp liền không còn hình bóng.
Nhanh nhẹn ban đầu 200 điểm, tốc độ thật sự là quá nhanh!
Ba người khác!
Tô Phi Nhi hơi nhanh hơn, dù sao trước đó nàng đã cướp đoạt của Lỗ Tiểu Cương 50% toàn bộ thuộc tính, nhanh nhẹn chồng lên nhau.
Nhưng không hề nghi ngờ, tốc độ ba người so với Lý Hiên thì chậm hơn quá nhiều.
“Gia hỏa kia sao lại nhanh như vậy!”
An Mộ Tình cắn chặt hàm răng, dáng vóc nóng bỏng vội chạy vào trong rừng, nhưng mà phía sau sóng thần cao mấy chục mét, cự ly càng ngày càng gần nàng!
Tô Phi Nhi phía trước ngàng, mặc dù nhanh hơn nàng một chút, nhưng vẫn trốn không thoát phạm vi sóng thần tập kích.
Ngay tại lúc này.
Lý Hiên bỗng nhiên lại từ phía trước chạy trở về.
Sau đó, tay phải ôm lấy Tô Phi Nhi, vai trái khiêng An Mộ Tình lên, ngay sau đó lại tăng thêm tốc độ chạy về phía trước thoát đi.
? ? ?
Lỗ Tiểu Cương sợ ngây người.
Hắn một tráng hán khôi ngô rơi lại ở phía sau cùng, lệ rơi đầy mặt: “Chờ ta một chút, chờ ta một chút a!”
Sóng lớn ầm vang rơi xuống!
Lỗ Tiểu Cương trực tiếp bị cuốn đi vào. . .
. . .
Lý Hiên ôm hai nữ, chạy nhanh chóng.
Cũng không phải hắn cảm thấy trò chơi sinh tồn này cần phải có đồng đội, mà là. . .
Hắn cần đồng đội đánh quái cho hắn a!
Trong bản đồ người chơi càng nhiều!
Thì thiên phú sân thi đấu tử vong thu được ích lợi càng cao!
Nhưng mà, cho dù là Lý Hiên, cũng không thể hoàn toàn tránh thoát cơn sóng thần.
Chỉ là không gặp đợt tấn công thứ nhất mà thôi.
Nương theo sóng biển vọt tới trong rừng rậm, những mảng cây lớn bị cuốn trôi, Lý Hiên cũng bị cuốn vào, và hai cô gái trong tay hắn cũng bị cuốn trôi .... . .
“Cái này không thể đối kháng. . . Chính là muốn làm cho nhóm chúng ta tách ra?”
Lý Hiên đã hiểu tại sao sóng thần lại xuất hiện, chỉ để vì tách ra bọn hắn ra!
May mắn thay, hắn đã chạy rất sâu vào rừng cây, dù bị sóng cuốn nhưng không thể bị cuốn ra biển.
Mấy phút sau.
Thủy triều rút đi, Lý Hiên phát hiện mình xuất hiện ở một địa phương lạ lẫm.
Còn may hắn mặc đồ hợp kim vũ trang cồng kềnh, nên hẳnlà không bị cuốn đến địa phương quá xa đi.
Sau lưng hắn, là rừng rậm.
Mà xuất hiện phía trước hắn, là một ngọn núi, một toà núi lửa, đang phun trào!
Nham thạch cuồn cuộn, từ lưng núi chảy xuôi xuống tản ra nhiệt độ cao làm cho người ta ngạt thở.
“Bản đồ nhỏ.”
Lý Hiên nhìn bản đồ nhỏ, phát hiện, trên bản đồ nhỏ cũng không có biểu hiện vị trí của đồng đội.
“Hoàn toàn bị tách ra, xem ra chỉ có thể tự mình bảo vệ tính mạng.”
Hắn lắc đầu.
Tách ra liền tách ra đi, không quan trọng.
Đồng đội có thể giết được mấy con thì tính mấy con, có thể cống hiến cho hắn cái gì thì lấy cái ấy, hắn cũng không bắt buộc.
Dù sao thiên phú sân thi đấu tử vong, còn mang theo hiệu quả tự mình giết địch cướp đoạt 100% thuộc tính.
Ngay tại lúc này.
【đồng đội ngài số hiệu 00520 tiến vào trạng thái chiến đấu, song phương tiến vào sân thi đấu tử vong! 】
Lúc hệ thống truyền đến nhắc nhở, Lý Hiên hai mắt tỏa sáng.
Hắn phát hiện, trong đầu của mình vậy mà xuất hiện thêm cảnh tượng hình ảnh. . .
Bất ngờ chính là tráng hán khôi ngô Lỗ Tiểu Cương kia!
“Gia hỏa này lại có thể còn sống.”
“Xem trước một chút đối thủ của hắn là ai?”
Lý Hiên nhìn về phía hình ảnh.
Phát hiện, trong hình ảnh ngoại trừ Lỗ Tiểu Cương, còn có một yêu thú màu đỏ giống như tôm hùm, hai cái cái càng bộc lộ bộ vẻ mặt hung ác!