Hiệu sách ở trung tâm của thôn có một vị khách kì lạ đến, trong mắt của hắn ngập tràn tia máu, dường như có một con thú đáng sợ đang bị trấn áp ở trong người.
“Hàn Phi,... có cần nghỉ ngơi không?” Giáo Viên Chủ Nhiệm bị Hàn Phi cưỡng ép lôi đến hiệu sách. Với tư cách là người quỷ ngữ, anh ta đã nhận thấy vấn đề. Sau khi tới gần Hàn Phi, anh ta nghe thấy tiếng kêu khóc của vô số âm hồn, số quỷ mà hắn đã từng giết hình như còn nhiều hơn số người mà anh ta đã từng gặp trong cuộc đời!
Lúc đầu anh ta còn cho rằng mình đã nhầm, lẫn lộn quỷ quái trong ác mộng này với sự khác thường trên người Hàn Phi. Nhưng khi ánh mắt hắn lộ ra sự tham lam, mỗi lần anh ta liếc nhìn hắn đều có cảm giác như đang nhìn chằm chằm vào vực sâu vậy.
Điều đáng sợ hơn chính là, nhìn lâu rồi, linh hồn của chính anh ta hình như cũng sẽ bị Hàn Phi nuốt chửng.
“Nghỉ ngơi cái gì? Trạng thái hiện tại của tôi đang rất tốt.” Đẩy giá sách chất đầy tài liệu học tập sang một bên, Hàn Phi đi tới nơi cất giữ “sách giải trí” trong hiệu sách. Có thể trong mắt Diêu Cường tất cả những cuốn sách không liên quan gì đến học tập đều là “sách giải trí”, những cuốn sách này đều mang đến cho người ta một cảm giác u ám, như thể có những thứ vô hình ẩn giấu trong đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây