Đầu ngón tay của Hàn Phi chạm đến nắm đấm cửa của phòng viện trưởng, nhưng đúng vào lúc này hắn lại nghe thấy tiếng khóc thút thít của trẻ con. Âm thanh đó không phải phát ra từ phòng viện trưởng, mà là từ một gian phòng khác ở sâu trong hành lang.
“Số 2 đã nói là mình phải đi theo tiếng khóc của trẻ con, không được để bất cứ thứ gì quấy nhiễu.”
Rút tay về, Hàn Phi không bị thói quen suy nghĩ quấy nhiễu, hắn xoay người chạy hướng theo nơi phát ra tiếng khóc.
Hắn còn chưa chạy được mấy bước thì cửa phòng bệnh có viết chữ phòng viện trưởng bị mở ra. Một cánh tay to lớn mọc đầy lông màu nâu thò ra, trong lòng bàn tay của nó còn đang nắm vô số khuôn mặt cười của trẻ con!
Nếu như vừa rồi Hàn Phi không cẩn thận mở cửa ra, vậy thì hắn nhất định sẽ bị cánh tay khổng lồ tóm lấy!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây