“Cục điều tra thảm họa không phải ở khu C hay sao? Tôi nghe nói thời gian trước bọn họ điều tra tòa nhà quỷ, tổn thất nặng nề, làm sao có thể có tinh lực mà chia quân đi điều tra khu A được?”
Mười một người mất tích, nhưng vẻ mặt của bác sĩ không có chút thay đổi nào, giống như vừa mới nghe tin con chó cưng của hàng xóm mất tích vậy.
“Chắc hẳn đã xuất hiện chuyện nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta rồi. Bây giờ tôi có hai suy đoán, thứ nhất cục điều tra tiến vào tòa nhà quỷ chỉ là một cái vỏ bọc, mục đích thực sự của bọn họ là tiến vào khu A; thứ hai là đã có một thế lực khác xuất hiện ở khu A, bọn họ không giống quỷ quái, đủ mạnh đến mức có thể tự do hoạt động trong khu vực.” Thẩm phán liếc nhìn bệnh nhân ở sâu trong phòng khám dưới tầng hầm: “Thời gian này đừng có chơi lửa quá mức, tên Sửu bị rơi vào tay cục điều tra, bọn họ cũng có khả năng đã bị lộ rồi.”
“Chúng ta đã cống hiến nhiều như vậy cho việc xây dựng thành mới Hy Vọng, cứu được bao nhiêu người, sợ gì?” Bác sĩ có tướng mạo tuấn tú, nụ cười thân thiện, giọng nói mang theo một loại cảm giác như đứng trong gió xuân ấm áp.
“Nghe lời mới có thể sống được lâu hơn.” Trên mặt không có chút biểu cảm, thẩm phán biết rõ bác sĩ trước mặt này là người như thế nào: “Con quỷ mà tôi bảo cậu điều tra, có manh mối gì chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây