“Cảnh sát đêm đeo mặt nạ?” Dường như nhận ra đối phương, bàn tay cầm máy ảnh của Quý Chánh chậm rãi buông xuống, sắc mặt của y trở nên cực kỳ xấu: “Trong tòa nhà, cảnh sát đêm đeo mặt nạ chỉ có một người.” Lửa đen hận ý dang rộng như cánh bướm, rũ xuống vô số bụi mộng ra xung quanh mặt nạ.
Cảnh sát đêm đang ngồi xổm chậm rãi đứng lên, ánh mắt của gã dời đến sau lưng Hàn Phi. Mặt nạ đó như có sinh mệnh nở một nụ cười nham hiểm: “Cảnh sát đêm xử lý vụ án, người tới gần sẽ chết.”
Bụi mộng rực rỡ rơi xuống tầng 29, lửa đen thiêu đốt trên bức tường máu thịt, ánh mắt của cảnh sát đêm đeo mặt nạ như một luân hồi sinh tử, có thể kéo người nhìn thẳng vào gã vào trong cơn ác mộng.
“Có vẻ hơi khó đối phó rồi.” Hàn Phi mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của Cánh Bướm trên người cảnh sát đêm đeo mặt nạ, đây chính là đối thủ kinh khủng nhất mà hắn gặp phải trước đây.
“Nếu như sợ, anh có thể trốn ở sau lưng tôi.” Những cánh tay máu thịt từ trên vách tường bên cạnh Hàn Phi nhô ra, vô số quỷ bài gào thét xé nứt mặt đất. Được ghép thành từ tứ chi máu thịt kéo vô số sợi dây vận mệnh, viện trưởng lặng lẽ xuất hiện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây