“Vì để làm rõ ngày hôm đó rút cuộc đã xảy ra chuyện gì, tôi cố gắng hết sức đi điều tra. Cánh Bướm là manh mối duy nhất mà tôi nắm được, nhưng tôi đã chiến đấu mười năm rồi mà vẫn không thành công bắt được nó. Có đôi lúc thậm chí tôi đã hoài nghi, Cánh Bướm không phải là một người thực sự tồn tại, mà là một loại tượng trưng cho tội ác.”
Người thầy của Lệ Tuyết không che giấu quá khứ của mình, cơ thể của ông không chống đỡ được bao lâu nữa, tâm nguyện lớn nhất khi còn sống chính là đưa Cánh Bướm ra trước công lý.
Sự chú ý của ông lão đặt ở câu thứ ba của chủ nhân vườn hoa, lấy Cánh Bướm làm điểm đột phá. Còn sự chú ý của Hàn Phi thì lại hoàn toàn ở câu thứ hai của chủ nhân vườn hoa.
“Tất cả ba mươi đứa trẻ trong cô nhi viện đều đã chết rồi sao? Tại sao lại vừa hay là ba mươi đứa trẻ? Chẳng lẽ đêm màu máu còn có liên quan đến chủ nhân vườn hoa?”
Hàn Phi vẫn luôn cho rằng vai chính trong đêm màu máu là tiếng cười điên cuồng và Vĩnh Sinh Pharmaceutical. Bây giờ hắn mới phát hiện sự việc không đơn giản như vậy, đêm đó chắc chắn còn có người khác tại hiện trường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây