“Cô tìm tôi à?” Bánh Bao Rau ngây ra tại chỗ. Cô không thể ngờ Diệp Huyền đi qua đám đông, vậy mà lại là đặc biệt tới để tìm mình.
Tiếp xúc với thần tượng ở khoảng cách gần như vậy, khiến Bánh Bao Rau hơi chút bối rối. Diệp Huyền trước mặt giống như thiên sứ, còn chính mình đang khoác lên bộ da của Hàn Phi, so với đối phương quả thực trông hơi tầm thường.
“Bài hát mà hai người vừa biểu diễn thật đặc biệt, như thể người đang ở trong địa ngục, nhưng vẫn không quên ngước nhìn trời sao. Tôi dường như đã nhìn thấy một nhóm người đang đuổi theo ánh sáng, vật lộn trong bùn lầy, tay cầm cây đuốc, cố gắng muốn thắp sáng bóng tối.” Diệp Huyền rất cảm thán, không ngừng khen ngợi.
Bánh Bao Rau hơi ngượng ngùng một chút. Vừa rồi đều là Mèo Lưu Ly hát, cô còn chưa cất tiếng. Nhưng rõ ràng khi Diệp Huyền nói những lời này, lại cứ nhìn cô chằm chằm, cứ như thể hát hay đều là công lao của một mình cô vậy.
“Tôi cảm thấy anh có tiềm năng rất lớn, rất mong được gặp anh trong trận chung kết.” Diệp Huyền dịu dàng đưa tay về phía Bánh Bao Rau, không hề có chút kênh kiệu nào: “Chắc anh cũng là người Tân Hỗ phải không? Có thời gian chúng ta hãy giao lưu offline nhiều hơn nhé.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây