“Anh đừng lo lắng, cũng đừng hiểu lầm chúng tôi, lớp học tối chủ nhật chỉ là một nơi để mọi người học hỏi giao lưu.” Bác sĩ Bạch bước xuống bục giảng, đứng ở trung tâm phòng học: “Đại đa số những người ở thành phố này, mỗi ngày đều gặp đủ thứ vấn đề, có vấn đề có thể dễ dàng giải quyết, nhưng có vấn đề lại không tìm được đáp án, vì vậy mới có nơi này, mọi người cùng nhau thảo luận, cùng nhau dốc bầu tâm sự, tập trung trí tuệ, để giải quyết vấn đề.”
Theo lời của bác sĩ Bạch, lớp học tối chủ nhật là một nơi đoàn kết thân mật, để mọi người cùng nhau tiến bộ.
“Thực ra tôi cũng nghĩ như vậy.” Thẩm Lạc lúc này không dám phản bác, đối phương nói gì, anh ta đều vội gật đầu. Ở một nơi hoang vu như này, đến một chiếc xe cũng không tìm thấy, muốn chạy cũng không có cơ hội.
“Cảm ơn sự công nhận của anh, vậy chúng ta hãy tiếp tục tiết học, chờ sau khi tiết học hôm nay kết thúc, tất cả chúng ta sẽ tổ chức một nghi thức đón người mới cho anh.” Sau khi bác sĩ Bạch nói ra mấy chữ “nghi thức đón người mới”, tất cả “bạn học” trong lớp đều lộ ra những nụ cười đầy ẩn ý sâu xa, trong ánh mắt bọn họ tràn đầy háo hức và mong chờ.
“Không cần phiền phức vậy đâu.” Thẩm Lạc lắp bắp muốn từ chối, nhưng bác sĩ Bạch và các bạn trong lớp hoàn toàn không để ý tới anh ta, lại bắt đầu thảo luận về một số kiến thức vô cùng chuyên môn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây