“Về nhà?” Tiểu Giả nhìn hành lang ngày càng âm u đáng sợ, anh ta thật sự không thể tin được Hàn Phi vậy mà có thể nói ra lời này.
“Lúc trước không phải tôi đã nói với cậu và Lý Quả Nhi rồi hay sao? Tôi có cảm giác đặc biệt quen thuộc với tòa nhà số 1, như thể trước đây tôi đã sống ở đây một thời gian dài. Khi chúng ta đến vào ban ngày, mặc dù vẫn có cảm giác đó, nhưng không hề mãnh liệt, nhìn chung tòa nhà này vẫn còn rất xa lạ với tôi, nhưng bây giờ thì khác.” Tốc độ của Hàn Phi rất nhanh, khi hắn nói xong những lời này, thì người đã lên đến tầng hai rồi.
“Sau khi bị mẹ của Tiểu Vưu kéo vào thế giới nhìn thấy quỷ, tôi mới nhận ra rằng thứ mà tôi thực sự quen thuộc không phải là tòa nhà số 1 vào ban ngày của cư xá Hạnh Phúc, mà là tòa nhà số 1 vào ban đêm, hình như trước đây tôi đã từng sống chung cùng với quỷ.”
Cầm dao lên, nội tâm Hàn Phi vô cùng mâu thuẫn, hắn cũng sợ chết như người bình thường, có thể cảm thấy sợ hãi, nhưng ngoài sợ hãi ra, hắn còn cảm thấy một tia ấm áp cùng đẹp đẽ.
Kí ức đẹp nhất của hắn dường như xảy ra ở đây, ký ức tồi tệ nhất dường như cũng là xảy ra ở đây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây