Con mèo bị thương tích đầy mình rất quấn Hàn Phi, điều này cũng gián tiếp chứng tỏ hắn có thể là chủ nhân thực sự của căn phòng dưới tầng hầm.
Ký ức đã không còn, nhưng con thú cưng từng ở chung phòng vẫn nhớ đến mùi của Hàn Phi, hắn vẫn là hắn, không hề thay đổi.
“Thật tiếc mèo không thể nói chuyện, không thể nói cho mình biết những gì đã xảy ra trong quá khứ.”
Hàn Phi sờ sờ đầu con mèo: “Nếu như mày thật sự là một con mèo do kẻ giết người nuôi dưỡng, vậy thì mày nhất định là con thú giữ lớn lên nhờ uống máu và ăn thịt người, hẳn là không nên vừa xấu xí, vừa dễ thương lại yếu ớt như vậy.”
Dường như hiểu được lời Hàn Phi nói, con mèo nhe răng ra, rồi nằm nghiêng bên chân hắn, như thể vẻ mặt dữ tợn vừa rồi mà nó làm ra đã dùng hết sức lực rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây