Người phụ nữ trung niên luôn bảo Hàn Phi đừng nghĩ ngợi lung tung, hãy nghỉ ngơi thật tốt, bà dường như là người duy nhất trên thế giới này quan tâm đến hắn, nhưng hắn thật sự không nhớ bà là ai.
Không có bất kì ấn tượng gì về khuôn mặt đó, người phụ nữ trung niên giống như một người xa lạ đối với Hàn Phi.
Mất đi gần như toàn bộ ký ức, hắn không thể xác định được danh tính của những người xung quanh, thậm chí không thể xác định đây có phải là nhà của mình không.
“Đừng đến quá gần cửa sổ.” Người phụ nữ trung niên đỡ Hàn Phi đến bên giường, nhìn thấy hắn như vậy, trong mắt tràn đầy đau khổ, nhưng lại không dám biểu lộ ra: “Cơm nước sắp chuẩn bị xong rồi, ăn cơm xong đi tắm rửa một chút, con vừa ra viện xong, ở đó có quá nhiều bệnh nhân.”
Người phụ nữ trung niên không thúc giục Hàn Phi, mỗi lời nói ra đều là hỏi ý kiến của hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây