“Đi đi, đừng dừng lại ở đây.” Trương Tráng Tráng nắm lấy cánh tay của Hàn Phi, kéo hắn ra phía sau mấy nhân viên y tế.
Xung quanh nhìn thì không có gì bất thường, giống như một bệnh viện bình thường, nhưng Trương Tráng Tráng lại trông giống như sắp gặp phải kẻ địch mạnh, từ cái trán căng thẳng không ngừng toát ra mồ hôi lạnh.
“Đừng có nhìn đông nhìn tây nữa, nếu như nhìn thấy thứ gì không hay, anh có muốn đi cũng không thể đi được nữa.” Trương Tráng Tráng cúi đầu, âm thanh rít qua kẽ răng.
Tốt hơn là nên tránh những rắc rối không cần thiết, Hàn Phi cũng không làm bất cứ điều gì quá giới hạn, rời khỏi tòa nhà số 4 cùng với các nhân viên y tế.
Các nhân viên y tế cúi đầu đi phía trước, bọn họ cũng không nhìn đường, đến chỗ rẽ thì tự mình rẽ rồi ai nấy đều quay trở về phòng bệnh mà mình phụ trách, cuối cùng chỉ còn có Hàn Phi và Trương Tráng Tráng quay lại tòa nhà số 1.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây