Xách chiếc cặp sách bẩn, Phó Sinh đứng đó, đợi cho đến khi bóng lưng của Hàn Phi biến mất vào bệnh viện.
“Bố không cho mình đến gần bệnh viện, là không muốn mình nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác của bố à?”
Sau khi mẹ ruột qua đời, Phó Sinh đã hoàn toàn khép mình lại, cậu từ chối giao tiếp với thế giới bên ngoài, sống trong thế giới của riêng mình.
Trên thực tế làm như vậy là đúng, nếu như cậu bước ra khỏi thế giới của chính mình, sẽ nhìn thấy những chuyện cầm thú mà Phó Nghĩa đã làm, cậu luôn cảm thấy xung quanh đầy rác rưởi nên chỉ dứt khoát nhốt mình lại.
Không nghe, không nhìn, không nghĩ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây