“Cháu... muốn về nhà rồi, cháu còn chưa làm xong bài tập, người nhà cũng vẫn luôn đi tìm cháu.” Sau khi gặp Hàn Phi, tóc vàng như nhìn thấy ánh sáng, bóng tối trong lòng cũng được xóa bỏ hoàn toàn, bây giờ cậu ta chỉ muốn học hành chăm chỉ, thành thạo một nghề thủ công nào đó, sau đó trốn khỏi thành phố này, không bao giờ quay trở lại nữa.
Hàn Phi khác với những kẻ xấu đã ức hiếp tóc vàng, hắn là một người có tinh thần chính nghĩa rất cao, ai cũng có thể thấy điều này, nhưng tinh thần chính nghĩa quá mức dường như đã đi vào một thái cực khác.
“Bây giờ muốn về nhà rồi? Bây giờ muốn chăm chỉ học tập rồi?” Hàn Phi nhìn chằm chằm vẻ mặt đầy hối hận của tóc vàng: “Đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại, cậu có thể có chuyển biến lớn như vậy, tôi cũng coi như đã làm được một chuyện tốt.”
“Vậy cháu đã đi được chưa?” Tóc vàng nhìn Hàn Phi đầy mong đợi, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt hắn, lại nhanh chóng tránh đi.
Trên đời này có hai thứ không thể nhìn thẳng lâu, một là ánh mặt trời giữa trưa, hai là ánh mắt đầy tinh thần chính nghĩa của Hàn Phi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây