Lời nói của bác gái Lý lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, Hàn Phi cũng hơi kinh ngạc: “Đại tỷ, ý của chị là trong hiện thực chị đã từng đến đây?”
“Đúng vậy, lúc mới trốn vào đây tôi đã cảm thấy rất quen thuộc, sau đó sau khi nhìn thấy bức tranh này, tôi chắc chắn rằng mình đã đoán đúng.” Bác gái Lý nhìn những bức tranh nghệ thuật treo ở hành lang trên tầng 7, tất cả các bức tranh ở tầng này đều có liên quan đến con người, đa số đều là mô hình con người khiếm khuyết, bị cắt xẻ ra: “Chồng tôi là một bác sĩ rất nổi tiếng ở Tân Hỗ, ông ấy từng đưa tôi đến khách sạn này ở một thời gian. Lúc đó tôi đã bị bức tranh này dọa sợ chết khiếp, nhưng chồng tôi lại nghĩ rằng nó đẹp, còn muốn tìm người của khách sạn, chi một số tiền lớn để mua nó.”
“Sau đó thì sao? Khách sạn có bán cho hai người không?”
“Không, bức tranh này do chính ông chủ khách sạn vẽ, là hàng không bán.” Bác gái Lý kể câu chuyện thời trẻ của mình: “Tôi không nhớ rõ lắm nữa rồi, hình như chuyện này đã xảy ra cách đây ba mươi năm, lúc đó chồng tôi còn chưa qua đời, ông ấy luôn yêu thương tôi rất nhiều, nhưng từ sau khi đến khách sạn này, ông ấy bắt đầu đi công tác nhiều hơn, con người cũng trở nên rất kỳ lạ.”
“Ông ấy… có khi nào ngoại tình không?” EQ của Thiết Nam tỷ lệ nghịch với cơ bắp của anh ta, vừa mở miệng đã bị bác gái Lý lườm cho một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây