“Ngay cả khi tim cậu ngừng đập, cũng vẫn có thể sống ở đây, sống ở đây mãi mãi...”
Đột ngột mở mắt ra, Hàn Phi từ trên giường ngồi dậy, quần áo của hắn đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
“Mình vậy mà lại dễ dàng ngủ thiếp đi như vậy? Hay là vẫn đang trong thế giới ký ức của chủ nhân điện thờ?”
Mở bảng thuộc tính ra, Hàn Phi phát hiện giá trị tâm trạng của mình đã trở về 60, như vậy đã có thể ra ngoài bình thường.
“Xem ra ngủ nhiều nhất cũng chỉ có thể khôi phục giá trị tâm trạng đến 60. Hình như mình vẫn chưa trải qua cảm giác vui vẻ trong thế giới ký ức này.” Xoa xoa cái đầu buồn ngủ, Hàn Phi đi vào thay một bộ quần áo khô: “Mình đã ngủ bao lâu rồi? Cảm giác trí nhớ của mình đã trở nên hơi mờ nhạt, có phải mình đã quên mất thứ gì đó không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây