“Em đừng nghe anh ta nói bậy!” Hoàng Oanh đột nhiên trở nên kích động, cô ấy chỉ vào hai nhân viên bảo vệ: “Có tai nạn xảy ra trong trung tâm thương mại, còn không phải là do những nhân viên bảo vệ này vô dụng!”
“Chúng tôi vô dụng?” Nhân viên bảo vệ họ Lý lửa giận cũng xông lên đầu, anh ta cầm tấm biển kéo từ trên cổ người giao hàng: “Hai tháng trước, lão tử trong cửa hàng của các cô chết như thế nào? Sau khi tan làm, anh ta đóng cửa hàng, rồi ngày hôm sau người ta phát hiện anh ta đã chết trong cửa hàng! Anh ta chết trong tư thế quỳ, cô nói cuối cùng anh ta đã làm việc gì trái với lương tâm mới có thể chết một cách kỳ quặc như vậy?”
Hoàng Oanh muốn ngăn cản nhân viên bảo vệ nói tiếp, nhưng anh ta càng nói càng mạnh miệng: “Còn một tháng trước nữa, nhân viên đó của các cô đêm hôm khuya khoắt không về nhà. Anh ta mơ mơ màng màng, nửa đêm 0 giờ chạy đến bờ sông ca hát, kết quả xác chết bị trôi hai cây số về phía hạ lưu.”
“Cái chết của họ là bất ngờ! Anh câm miệng lại đi!” Dường như Hoàng Oanh sợ Hàn Phi bị dọa sợ, hô lên.
“Bất ngờ?” Nhân viên bảo vệ họ Lý nắm lấy cổ tay Hoàng Oanh: “Mới một tuần trước, nam sinh mới được tuyển dụng của các cô cũng đã tự sát. Khi mới đến cậu ấy khỏe mạnh cường tráng, chẳng có vấn đề gì cả, tại sao ban đêm cậu ấy lại đột nhiên tự sát ở trong nhà mình? Khi chết vẫn là quỳ gối trước cửa nhà, giống hệt như nghênh đón thần?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây