“Những chuyện tôi biết tôi đã nói hết với cậu rồi, cậu dính líu đến Nhện thì sớm muộn gì cũng bị liên lụy.” Ông lão ho khan vài tiếng, ông liên tục chặn ở cửa, từ đầu đến cuối đều không cho Hàn Phi vào nhà: “Các cậu sử dụng câu chuyện của cậu ta để quay phim chính là tìm đến cái chết, nếu không dừng lại, sớm muộn gì ai đó trong đoàn phim của cậu cũng sẽ gặp nạn.”
Đôi mắt đục ngầu từ từ chuyển động, ông lão dường như đã nhìn thấy cảnh tượng ai đó chết thảm: “Tôi biết cậu không tin những gì tôi nói, nhưng chẳng mấy chốc các cậu sẽ nhận ra rằng, ngày và đêm của tòa nhà này hoàn toàn khác nhau.”
Thấy Hàn Phi không hề dao động, ông lão cũng không thuyết phục nữa, nhưng ánh mắt nhìn hắn đã khác trước, cảm giác như đang nhìn một người chết.
“Ông à, ngoài ông ra, trong tòa nhà còn có bao nhiêu gia đình khác?” Hàn Phi lại muốn đi thăm những người khác.
“Những người đi được đều đã dọn đi, còn lại là người già sống đơn độc và bệnh nhân. Nửa bàn chân đã bước vào quan tài rồi, không thể giày vò được nữa, cũng không có liên lạc với nhau. Có khi ngay cả khi họ chết ở nhà, những người hàng xóm cũng sẽ không biết cho đến khi nó bốc mùi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây