“Dạ.” Thanh Thủy tiến lên ôm lấy thắt lưng Thẩm Tiêu: “Em sẽ nhớ chị.”
Thẩm Tiêu khẽ thở dài trong lòng, Chử Đình nói đúng, bọn họ chỉ có thể coi nơi này là bản đồ, nếu không thật sự rất dễ dàng bị mất phương hướng.
Từ biệt với ba người bà chủ xong, Thẩm Tiêu xoay người đi theo Chử Đình rời khỏi ốc đảo.
Vừa rời khỏi phạm vi ốc đảo, Thẩm Tiêu nói lời cảm ơn với Chử Đình xong, lập tức bấm phím xác nhận rời đi ở trung tâm mua sắm ảo, thoát khỏi thế giới này.
Trở lại không gian trung tâm mua sắm ảo, Thẩm Tiêu bỏ ra 29 tích phân tìm tin tức của bản đồ tiếp theo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây