Lời này khiến sắc mặt người đàn ông kia hòa hoãn đi một chút: “Đường mạch nha kia là do bà làm?”
Ánh mắt bà chủ quét qua người Thẩm Tiêu, sau đó bà ta cúi đầu xuống, không khai Thẩm Tiêu ra: “Đúng thế. Lúc trước có thương nhân Trung Nguyên đi ngang qua thiếu tiền nên bán công thức này cho tôi.”
Lý do này cũng miễn cưỡng chấp nhận được.
“Những thứ vốn có thể tìm thấy ở khắp nơi ở Trung Nguyên của chúng ta, ở đây đều là bảo bối quý giá. Nhưng cũng nhờ bọn họ gióng trống khua chiêng bán đường, chúng ta mới phát hiện được một chỗ thế này.” Lúc này gã bên cạnh cũng cười nói theo: “Lý đại ca, cái ốc đảo này chỉ có mỗi một cái quán trọ, quả thật là cũng cần một người phiên dịch tiếng Hán. Bọn họ không nói dối, giữ lại cũng không sao. Tạm thời ổn định tình hình trước, chủ tử sắp vào ở rồi.”
Lời của gã ta khiến người đàn ông ngồi giữa suy nghĩ một lát, cuối cùng gật đầu nói: “Hai người đi dọn dẹp căn phòng tốt nhất, ngoài ra chúng tôi bao trọn lầu hai, không cho phép người khác ra vào.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây