“Từ khi thằng bé mất tích đến bây giờ, phía trước phía sau đã có sáu bảy tám người đến đây, nhưng chỉ có một mình Trương Đại Viễn cậu tính ra chuyện thằng bé ở trong giếng. Trương đại sư, chúng tôi chỉ tín nhiệm cậu.” Đôi mắt đẹp của Dung phu nhân rưng rưng, lấy một ánh mắt như với thần tiên cứu mạng nhìn Trương Đại Viễn.
Người trừ quỷ ở đây đều là đàn ông, đối mặt với người phụ nữ đẹp yếu đuối như vậy, thái độ từ chối hơi mềm mỏng dần. Dù Trương Đại Viễn có lý trí đi nữa lúc này cũng không tránh khỏi trầm ngâm một chút.
Triệu Đông ở trong đám người thấy không khí đông cứng, lúc này tiến tới phía trước một bước nói: “Chư vị, tôi thấy con xà yêu kia e rằng người bình thường không đối phó được. Cho dù chúng ta có thể đuổi đi, cũng chưa chắc có thể chém giết. Yêu quái đều khá mang thù, nếu một kích của chúng ta không thể làm cho nó mất mạng, chỉ sợ muốn giết lần nữa sẽ khó khăn, từ nay về sau còn phải lúc nào cũng đề phòng nó có âm thầm đánh lén hay không.”
“Triệu lão đệ nói có lý.” Người trừ quỷ họ Vương thấy tìm được bậc thang, vội thuận thế đi xuống.
Nhưng anh ta không nghĩ tới chính là, Triệu Đông nói vừa hết lời, lại chuyển đề tài: “Tôi vừa mới quen hai vị đồng hành, có thể bọn họ bản lĩnh không lớn, nhưng có một thanh bảo kiếm vô cùng hiếm có. Đánh chết yêu ma quỷ quái làm sao có thể không có vũ khí lợi hại, như vậy nếu có thể mời bọn họ đến hỗ trợ, nói không chừng như hổ thêm cánh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây