“Tôi không có tin họ.” Cầm Minh nói.
Thẩm Tiêu hiểu rõ ý của anh ta: “Anh đang nghĩ đến Chữ Đình gì đó của thương hội vạn bảo đúng không?”
Cầm Minh không đáp.
Thẩm Tiêu có hơi muốn sờ đầu anh ta: “Nhưng sự thật đúng là anh ta chướng mắt những thứ này. Bằng không, với năng lực của anh ta thì đã sớm có chuẩn bị rồi. Cũng giống vậy, anh ta không hy vọng anh bị ngáng chân bởi những thứ này. Cầm Minh, anh xứng đáng được đi đến càng nhiều thế giới rộng lớn hơn.”
Cầm Minh giương mắt nhìn cô: “Tiền bối muốn tôi đi sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây