“Tôi trách cái gì, nếu như đổi lại là tôi, tính khí tôi có thể sẽ càng tệ hơn.” Thẩm Tiêu nói: “Nhưng mong là nó có thể về nhà bình an.”
“Ừm.”
Hai người đáp đất ở một chân núi bằng phẳng không có người, dưới núi chính là quan đạo. Nhưng mà có Cầm Minh ở đây, Thẩm Tiêu không cần phải tự bỏ sức đi, gần như trong chớp mắt, cô thấy khung cảnh xung quanh biến hóa hư ảo, tiếp theo đó, cô phát hiện mình đã đến dưới cổng thành Vương Đô rồi.
Vương Đô to lớn hơn thành Lâm Giang rất nhiều, chỉ riêng bức tường thành phía trước mặt, Thẩm Tiêu nhìn trái nhìn phải cũng không nhìn thấy được điểm cuối. Bên ngoài các bức tường thành, có những ngôi nhà và làng mạc, thị trấn trải dài, thậm chí còn náo nhiệt hơn cả thành phố Lâm Giang. Bên ngoài thành đã như vậy rồi, cuộc sống trong thành có thể được tưởng tượng vô tận.
Là người ngoài đến, Thẩm Tiêu với Cẩm Minh cần phải nộp một số tiền mua thẻ thân phận khi vào thành lần đầu tiên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây