Cầm Minh nhìn bát cơm nóng hổi trước mặt, sương trắng cuộn mình trong ánh mặt trời, mùi thơm có chút hấp dẫn lòng người. Anh ta nhìn lên thì thấy tiền bối Thẩm Tiêu đã bận việc riêng nên anh ta ngồi xuống bàn, cầm lấy một chiếc thìa để thưởng thức món ăn này một cách kĩ càng.
Tư thái Cầm Minh ăn cơm rất tốt, không nhanh không chậm, hết thìa này đến thìa khác, vô cùng đã mắt, anh ta cũng có chút không được chân thực. Làm gì có người bình thường nào ăn thứ gì đó nóng hổi trong miệng mà lông mày không hề chớp lấy một cái.
Đây có lẽ chính là người tu tiên nhỉ.
Thấy bát cơm thịt ướp rượu đã hết, Cầm Minh bỏ đũa xuống, cảm ơn: “Cảm ơn đã tiếp đãi.” Chỉ tiếc là ngữ điệu vô cùng cứng nhắc, nghe có chút khô khan.
“Chỉ vậy thôi sao?” Thẩm Tiêu muốn chọc anh ta thêm vài câu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây