Nói xong, Thẩm Tiêu quay lại phòng bếp. Còn Thu Nhĩ Trư Mao, lúc đầu chán nản một lúc, tưởng mình làm hỏng chuyện khiến NPC ghét mình, nhưng sau đó nghe NPC nói như thế, anh ta bất giác ngây người. Đợi anh ta hiểu được lời Thẩm Tiêu nói rốt cuộc là gì thì trong lòng bất giác cảm thấy cảm động.
NPC này đang giúp anh ta tìm lại địa bàn đấy.
Không phải bọn họ vì chút đồ này mà giết anh ta về cấp 0 sao, thế thì tốt thôi, cô trực tiếp lật bàn luôn. Trừ khi các người khôi phục lại người của tôi, nếu không thì ai cũng đừng hòng lên bàn ăn thịt.
“Cảm ơn.” Đây là lần đầu tiên Thu Nhĩ Trư Mao nói lời cảm ơn chân thành với một NPC như vậy.
“Không sao. Nhưng mà người đầu tiên đưa tay ra giúp đỡ cậu, sau này anh có thể ưu tiên cung cấp thức ăn cho họ.” Thẩm Tiêu nói. Trải qua chuyện này, cô cũng rất hiểu, một người thì không có cách nào đảm đương một phía. Nhưng có thể dùng lợi ích để ràng buộc một vài người đứng bên cạnh cô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây