Thẩm Tiêu đóng cửa lại và nói với họ: “Thức ăn mà tôi làm ra là độc nhất trong làng này.” Điều này cô đã xem qua trước kia, trong là không có nhà thứ hai bán thức ăn, chỉ có lang trung bán thuốc hồi huyết: “Tôi có thể đưa hết những thứ này cho hai người bán, bán được bao nhiêu thì dựa vào bản lĩnh của hai người, mười phần trăm trong đó là thù lao của hai người.”
Cô không biết đồ mà mình làm ra trước mắt có thể bán được bao nhiêu, nhưng mà bây giờ là thời kì đầu của trò chơi, hơn nữa nếu như không có giá trị thì hai người này cũng sẽ không đến đây. Cho nên cô quyết định thử nước trước, thứ nhất là xem thử phản ứng thị trường, thứ hai là xem thử phẩm chất của hai người này.
Cô là thị trường người bán, nếu như phẩm chất đối phương không ổn, cô có thể đổi bất cứ lúc nào. Điều kiện trước hết là chỉ cần hàng của cô tốt. Nhưng mà hàng tốt cũng cần thu nhập. Đây là một quy trình tuần hoàn, cô phải bán hàng và mua nguyên liệu chất lượng cao cùng một lúc. Cô cần một người nào đó để giúp cô hoàn thành quá trình này. Còn bây giờ, để ai làm cũng thế thôi, vậy tại sao không để hai người có thái độ tích cực nhất thử sức chứ.
“Hả?” Vậy mà còn có thể như thế.
Nhìn nụ cười của NPC trước mặt, hai anh em Thu Nhĩ gào thét trong lòng, NPC thông minh này cũng thông minh quá đi, họ cứ cảm giác người đối diện là người sống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây