Cô về đến nhà, vừa hay gặp mẹ Kim Đào đến hỏi thăm khi nào khởi công, cô lùi xa mẹ Kim Đào ra ba bước, nói: “Tạm thời không mở. Còn nữa, cô với mẹ Nguyệt bọn họ, nếu như có thể thì gần đây tốt nhất cố gắng đừng ra ngoài, cũng đừng đứng gần người ta quá.”
Mẹ Kim Đào lấy làm lạ: “Tại sao lại thế?”
“Cô đừng hỏi, dù sao thì cứ cố gắng làm theo lời tôi nói.” Thẩm Tiêu nói. Bản thân cô cũng không quá chắc chắn, cô chỉ là vô thức nghĩ đến những thứ này. Nói tóm lại, có sự phòng bị trước là tốt: “Đúng rồi, mua thêm ít gạo.”
Mẹ Kim Đào rời đi với vẻ mặt đầy hoang mang.
Thẩm Tiêu lại đến thông báo cho Thanh Thủy một tiếng, sau đó cô đi ra ngoài mua các loại gạo lương thực, thịt, trứng. Về đến nhà, cô nhanh chóng mở trung tâm mua sắm ảo ra, hỏi thăm tất cả những người từng nói chuyện trước đó: “Ông biết có cách nào có thể tra xem tôi có bị nhiễm vi rút gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây