Để không gây xung đột với những người khác, Thẩm Tiêu bán một phiên bản cải tiến của bánh rán nghìn lớp mà hầu như không ai bán. Những thức ăn khác, mùi thơm quá phảng phất, nhưng bánh rán thì khác, khi bột trộn với mỡ lợn chạm vào dầu, có tiếng “xèo”, mùi thơm đó đi nửa đường cũng có thể ngửi thấy. Hương thơm là chiêu bài tốt nhất, ban đầu bán cái này thì không có cái nào thích hợp hơn được nữa.
Sở dĩ được bày bán ở đây là nhờ có công lao của Thanh Thủy. Cậu ta nói với cô là bên này nhiều người, khuyến khích cô đến. Bây giờ xem ra, lượng người qua lại quả thực rất nhiều, một quầy hàng mới mở hai ngày như cô, mặc dù làm ăn không nói là phát đạt nhưng cũng vẫn ổn.
“Chị Thẩm, bằng với lượng hôm qua.” Thanh Thủy ngửi mùi thơm bánh rán xung quanh, cảm giác bụng càng đói hơn.
“Được.” Cầm lấy cái đĩa trong tay Thanh Thủy, Thẩm Tiêu lấy hai phần giống như hôm qua. Bên trái là của Chử Đình, lượng như khách bình thường, bên phải là của Thanh Thủy, nhân đầy ắp.
“Cảm ơn chị Thẩm.” Thanh Thủy cầm bánh rán, rồi qua quầy hàng kế bên mua hai phần mì mang về.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây