“Cám ơn.” Cảm nhận được nhiệt độ cơ thể mà quần áo trên người mang đến, Thẩm Tiêu loáng thoáng hiểu được chút gì đó.
“Các người muốn trò chuyện cũng đừng ở trên đường cái. Sắp mưa rồi, đi tìm quán trọ trước đi.” Chử Đình đội nón, dẫn đầu đi tới phía trước.
Thanh Thủy thấy vậy, cười với Thẩm Tiêu: “Chúng ta vừa đi vừa nói chuyện?”
“Được.”
Dọc theo đường đi tiến tới quán trọ, Thanh Thủy nói sơ qua một chút vì sao cậu ta xuất hiện ở đây, mà Thẩm Tiêu cũng hiểu đại khái sao lại thế này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây