Lời nói thành khẩn như vậy cuối cùng cũng làm giảm bớt cảm giác xấu hổ của Yến Tiểu Như.
Nàng che mặt, vùi đầu, vẫn không dám nhìn Lý Mộc Dương.
Nhưng giọng nói vẫn không ngừng run rẩy.
“Ngươi... Vậy là ngay từ đầu ngươi đã biết là ta, cho nên mới mua cho ta nhiều đồ ăn vặt mà ta thích ăn như vậy.”
“Bởi vì khi chúng ta ở trong bí cảnh Thành Ma Kiếm, ta đã nói với ngươi là ta thích ăn vặt...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây